Buổi sáng ấm áp lại bắt đầu...
Đổng Ngạc Ngạc vừa mở mắt đã cảm nhận được vòng tay ấm áp của ai đó. Hương thơm bạc hà nam tính khiến cô dễ chịu, dụi dụi đầu vào lồng ngực Lăng Tư Duệ hưởng thụ.
Lăng Tư Duệ cảm nhận được sự ngọ nguậy của cô, chỉ nhẹ cười một cái. Đôi bàn tay rắn chắc càng siết chặt cô hơn như sợ đánh mất đi một vật quan trọng.
- Duệ....
Đổng Ngạc Ngạc mè nheo kêu lên một tiếng.
Lăng Tư Duệ cưng chiều xoa đầu cô, chất giọng trầm ấm cất lên:
- Đói bụng?
- Ừ. Đói.
- Dậy đi ăn nào.
Lăng Tư Duệ rời giường đứng dậy, tay xoa xoa mái tóc rối xù của cô.
- Ưm... em biết rồi.
Đổng Ngạc Ngạc mắt nhắm mắt mở đứng dậy, loạng choạng đi vào phòng vệ sinh.
- ----------------
Ở một nơi khác...
- Mạc lão đại....
Khương Viễn một bên ấp úng, mồ hôi vã ra đầy trán.
- Chuyện gì?
Mạc Hải Đường người đầy mùi rượu, ánh mắt như hằn lên tia máu.
- Ám sát Âu Dương Minh.... thất... thất bại....
- CÁI GÌ? MÀY NÓI CÁI GÌ?
Mạc Hải Đường mất khống chế, sấn tới nắm cổ áo Khương Viễn kéo lên.
- Xin lỗi... lão đại... Lăng Tư Duệ cho người bảo vệ Âu Dương Minh. Nó có lẽ đoán được thân phận của chúng ta.
- Mẹ nó.
Mạc Hải Đường đấm một cú vào mặt Khương Viễn.
- Lũ ăn hại, có nhiêu đó chuyện mà cũng làm không xong. Giờ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngu-ngoc-toi-thich-em/2119251/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.