A...
Đổng Ngạc Ngạc chưa kịp nói thì đã bị hắn một tay kéo đi. Bản thân vẫn còn đang ngây ngốc.
Văn phòng Tổng giám đốc.
- Mau ăn đi.
Lăng Tư Duệ một tay gấp thức ăn vào bát cô, cười nhẹ nói.
Đổng Ngạc Ngạc nhìn đồ ăn trong chén, vui vẻ đưa lên miệng cắn một cái. Cô không phủ nhận, từ khi sống cùng hắn, thức ăn cô được nâng cấp đến mức dùng toàn loại thượng hạng.
- Công việc của em thế nào rồi?
Lăng Tư Duệ thuận miệng hỏi, tao nhã đưa ly rượu lên miệng uống một ngụm.
- Không có gì thay đổi a~
Đổng Ngạc Ngạc đáp qua loa, ánh mắt liếc sang ly rượu đỏ chói trên tay hắn. Cô nuốt nước bọt cái ực.
- Ly nước đó của em.
Lăng Tư Duệ nhìn vẻ mặt thèm thuồng của cô, ánh mắt tối sầm lại. Lần trước cô uống rượu náo loạn còn chưa đủ hay sao? Loại nước uống này, hắn tuyệt đối không cho phép cô uống lần thứ hai. Vì vậy, Lăng Tư Duệ đưa tay chỉ sang ly nước cam bên cạnh cô, thản nhiên nói.
Đổng Ngạc Ngạc chính là không cam tâm. Tại sao hắn uống được còn cô thì không chứ? Như vậy không công bằng:
- Duệ, em muốn uống.
- Muốn uống? Ngạc Ngạc, em có biết dáng vẻ của em lúc say rượu như thế nào không?
Lăng Tư Duệ nhìn cô, ánh mắt sắc bén khiến cô có chút chột dạ. Đôi mắt ngây thơ khó hiểu nhìn hắn.
- Như.... như thế nào?
Đổng Ngạc Ngạc nuốt nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngu-ngoc-toi-thich-em/2119245/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.