- Làm... gì.... có....
Lâm Tử Hạ cũng bắt đầu sờ soạng người mình tìm điện thoại. Cuối cùng, tầm mắt cô mơ màng nhìn thấy chiếc túi xách.
- Thì ra.... ức... ở đây.
Cô lấy điện thoại ra, nhấc máy.
- Alo... ức....
Đầu dây bên kia, Cố Vũ Mặc đã thật sự bốc khói. Anh đã gọi mười mấy cuộc đó, đến cuộc thứ 13 cô mới nhấc máy, rốt cuộc là đang làm cái gì.
- Hạ, em uống rượu?
- Mặc... ức... hahaha... rượu.... ở đây... ức.... thật thích.
Giọng nói ngắt quãng không rõ ràng chứng tỏ cô đang say. Cố Vũ Mặc thật sự không kiềm nổi tức giận, anh khó chịu nói:
- Đang ở đâu?
- Ở... ức... đâu? Ngạc Ngạc... ức.... chúng ta... đang ở...đâu....
Lâm Tử Hạ mơ màng nhìn Đổng Ngạc Ngạc đang gục trên bàn, lèm bèm hỏi. Cô không biết Cố Vũ Mặc và Lăng
Tư Duệ đã bùng nổ cơn giận.
Lăng Tư Duệ không chịu được, giật lấy điện thoại của Cố Vũ Mặc, lạnh giọng:
- Nói!
Lâm Tử Hạ bị quát, có chút nhíu mày. Cô như nhớ ra:
- Bar... ức.... Mộng.... ức... Ảo...
- Chết tiệt.
Lăng Tư Duệ tức giận ném điện thoại xuống đất, không thèm quan tâm đó là điện thoại của Cố Vũ Mặc.
Cố Vũ Mặc nhìn chiếc điện thoại bể nát trên đất, xót xa nói:
- Sao lại đập điện thoại tôi?
- Nếu không bạn gái anh sẽ bị tôi bóp chết thay cái điện thoại đó.
Lăng Tư Duệ lạnh lùng bước ra ngoài. Cố Vũ Mặc cũng mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngu-ngoc-toi-thich-em/2119242/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.