Tống Thụy...
Tử Ái Huyên vừa kết thúc công việc. Cô đang chuẩn bị thu dọn đồ để đi ăn trưa.
Bước ra khỏi phòng thiết kế, cô vừa vặn nhìn thấy Tống Nhất Hàn. Giây phút ấy, bản thân cô bỗng dưng muốn tránh né. Cô không muốn đối diện anh, thật sự không muốn.
Cứ thế, Tử Ái Huyên cúi mặt xuống đất bước đi.
Tống Nhất Hàn nhìn bộ dạng kì quặc của cô, có chút cau mày:
- Cô kia. _ anh gọi.
Tử Ái Huyên có chút giật mình, cô ngẩng mặt lên nhìn anh, nhẹ giọng:
- Anh gọi tôi?
- Phải. Nhìn thấy tôi sao cô không chào?
Tống Nhất Hàn chăm chú nhìn biểu cảm của Tử Ái Huyên.
- Tôi... xin lỗi. Chào Tổng giám đốc.
Tử Ái Huyên lắp bắp, gập người cúi chào, mặt lại tránh né anh.
- Cô sợ tôi lắm sao?
Anh thắc mắc hỏi, khóe miệng khẽ cong lên thành một nụ cười nhẹ.
- Không. Không có. Tôi không sợ anh.
Tử Ái Huyên nhìn anh lắc đầu.
- Thế sao?
- Vâng.
- Được rồi. Cô đi đi.
Tống Nhất Hàn nói xong thì bỏ đi. Thật ra anh nhận ra cô, người phỏng vấn hôm nọ.
Hôm nay anh chỉ vô tình đi ngang qua phòng thiết kế, cũng không có ý định gọi cô lại. Chỉ là khi nhìn thấy cô, Tống Nhất Hàn lại cảm thấy bộ dạng của cô thật kì lạ. Nó khiến anh có một chút thắc mắc. Không nghĩ đến nhân viên như cô lại sợ anh. Vốn dĩ, anh đâu có đáng sợ.
Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngu-ngoc-toi-thich-em/2119225/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.