Bắc Kinh- Trung Quốc
Một căn phòng u tối, không khí trong đó ngột ngạt đến đáng sợ. Thứ ánh sáng le lói qua khung cửa sổ càng tạo nên dáng vẻ kì ảo.
Bên trong căn phòng, hai người đàn ông đang đối diện với nhau. Một người đứng, một người ngồi. Một người lo sợ, một người tức giận. Không gian như bị sự tức giận của ai đó làm cho ảnh hưởng, nồng đượm mùi vị sát khí.
Mạc Hải Đường đập tay xuống bàn giận dữ, gương mặt già nua nhăn lại. Đôi mắt liếc nhìn kẻ trước mặt không khác gì một con thú hoang rình mồi.
- Khốn khiếp. Tụi nó bị bắt cả rồi sao?
- Vẫn chưa thưa lão đại. Tôi đã cho người điều tra. Bên phía cảnh sắt Hàn Quốc đã phối hợp với cảnh sát Trung Quốc đặt lệnh truy nã. Hiện tại Hắc Phùng và Lư Bảo đã bỏ trốn khỏi Hàn Quốc. Tình hình hiện tại của bọn chúng tôi cũng không biết.
- Ngu ngốc. Là ai dám phá hỏng chuyện tốt của tao?
Mạc Hải Đường gầm lên, đôi bàn tay nắm chặt đến nổi gân. Những phi vụ trước đây đều hoàn thành trót lọt. Không biết vì lý do gì mà vụ buôn người lần này lại bị cảnh sát phát hiện.
- Thưa lão đại... là... _ Khương Viễn e dè nhìn ông.
- Nói.
- Là Lăng Tư Duệ.
- Cái gì? Mày mới nói Lăng Tư Duệ sao?
Mạc Hải Đường như không tin vào tai mình. Thằng oắt con đó sao lại xen vào chuyện của ông? Phá hỏng một phi vụ lớn như vậy, uổng phí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngu-ngoc-toi-thich-em/2119195/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.