Văn phòng cảnh sát....
Tống Nhất Hàn đi theo sau Trạch Kha. Khi đến nơi, Trạch Kha cúi đầu nói:
- "Thưa ngài, anh ấy có chuyện cần". nói.
-" Được".
Tống Nhất Hàn chỉ chờ có thế, vội vàng trình bày lại tất cả.
Trạch Kha và người cảnh sát nghe vậy thì gương mặt trở nên nghiêm túc. Vị cảnh sát hắng giọng:
- "Ý anh bọn bắt cóc cô gái kia chính là bọn buôn người này sao? ".
- "Đúng".
- "Làm sao anh có thể chắc chắn như vậy?".
- "Nếu ngài không tin có thể bật camera lên để cô ấy xác nhận".
Tống Nhất Hàn thật sự chắc chắn đám người bắt cóc Ngạc Ngạc là đám buôn người. Dựa vào suy đoán của anh, bọn họ bắt cô có lẽ là muốn tìm người thay thế cô gái bỏ trốn.
Vị cảnh sát ngẫm nghĩ một lúc rồi gật đầu:
-" Được, tôi tin anh. Chúng tôi sẽ mau chóng tìm ra cô gái bị bắt cóc và khiến đám người đó phải chịu tội".
-" Cảm ơn ngài đã hợp tác".
Tống Nhất Hàn bắt tay vị cảnh sát trưởng, gương mặt thể hiện sự tin tưởng.
Trạch Kha lúc này đã hiểu ra vấn đề. Thì ra đám người đó vận chuyển người từ Trung Quốc sang Hàn Quốc để buôn bán. Thật là quá tàn nhẫn... đúng rồi thiếu gia của anh vẫn chưa trở về.
Giây phút này, Trạch Kha bỗng dưng nhớ đến Lăng Tư Duệ. Anh lo lắng lấy điện thoại ra gọi cho hắn.
Tiếng điện thoại vang lên trong không gian tĩnh mịch khiến Lăng Tư Duệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngu-ngoc-toi-thich-em/2119188/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.