Ở một nơi nào đó....
Căn biệt thự rộng lớn nằm trong rừng sâu. Xung quanh nó toát ra khí lạnh âm u, cổ quái đến đáng sợ.
Một người đàn ông bước xuống từ chiếc Lamborghini trắng, tiến vào bên trong biệt thự. Phía sau ông là hai hàng người mặc áo vest đen.
Căn biết thự rộng lớn không có ai ngoài một vài người hầu. Vật dụng, đồ đạc trong đó đều bám chút bụi bẩn.
Dưới bước chân uy nghiêm của ông ta, các người hầu run run cúi đầu xuống:
- Mừng ông chủ trở về.
Người đàn ông khẽ cất giọng, chất giọng khàn khàn, khản đục khiến người nghe không khỏi kinh hãi:
- Phu nhân... sao rồi?
Cô người hầu bước lên một bước, cúi đầu, tay đan vào nhau thể hiện sự khó nói. Cánh môi cô mấp máy:
- Vẫn như vậy... thưa....
* Chát *
Tiếng động vang lên trong không gian im ắng khiến người ta giật mình.
Cô hầu gái chưa kịp nói xong thì người đàn ông đã lạnh lùng tát cô một cái. Đáy mắt ông trở nên giận dữ, tay nắm chặt đến bật máu.
- Vô dụng. Tôi nuôi cơm cho các người quả thật phí phạm.
Lực đánh của ông ta quá mạnh khiến cô hầu ngã xuống đất. Má trái trở nên bỏng rát, khóe miệng cô còn vươn chút máu. Cô run run sắp khóc:
- Tôi... xin... lỗi. Mong ngài cho tôi một cơ hội.
- Hơ... tôi không có thói quen giữ lại những con người vô dụng. Người đâu. Đem cô ta đến Rose Love.
- Vâng. _ hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngu-ngoc-toi-thich-em/2119168/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.