- Anh.... anh.... mau... buông....
Đổng Ngạc Ngạc dẫy dụa muốn thoát ra khỏi hắn. Nhưng đôi tay rắn chắc của hắn cứ kẹp chặt cô lại.
Lăng Tư Duệ nhìn cô như con mèo nhỏ xù lông, đáy mắt tỏ ra vài tia thích thú:
- Cô muốn tôi đối với cô như nào?
- Lăng Tư Duệ, tên atula đáng chết.
Đổng Ngạc Ngạc gọi thẳng tên hắn ta, gương mặt tràn ngập sự tức giận.
Lăng Tư Duệ khóe miệng giật giật. Cô ta dám gọi thẳng tên hắn sao?
Ngay cả những bậc trưởng bối trong kinh doanh còn phải kính nể hắn vài phần. Vậy mà cô ta... một con nhóc dắt mũi chưa sạch lại ngang nhiên gọi thẳng tên hắn. Không lẽ cô ta... thật sự không biết hắn là ai.
- Cô dám gọi thẳng tên tôi???
- Sao lại không dám chứ? Anh là gì mà tôi không dám gọi?
- Được lắm. Tôi sẽ cho cô biết...
- Gì... gì... chứ? Anh... định.... định làm gì...?
Lăng Tư Duệ không trả lời, cười khẩy một cái. Hắn cúi xuống sát mặt cô...
Thời gian ngưng đọng khiến tim cô sắp nhảy ra ngoài.
Đột nhiên, tiếng gõ cửa vang lên. Lăng Tư Duệ lúc này nhìn Đổng Ngạc Ngạc. Hai người nhìn chằm chằm nhau. Hắn không nói gì, đột ngột buông cô ra, gương mặt ánh lên tia khó chịu.
- Vào đi.
Đổng Ngạc Ngạc may mắn thoát khỏi hắn ta, gương mặt vẫn còn đỏ ửng. Vị cứu tinh của cô đến rồi. Lần này cô phải chuồn thôi.
Cửa mở ra, một người đàn ông trông lớn tuổi bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngu-ngoc-toi-thich-em/2119139/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.