Gặp cố nhân Lê Quốc
"Không biết cao tính đại danh vị huynh đài này là?" Nạp Lan Dung tà tà dựa vào ghế, đôi tay thưởng thức một chuỗi ngọc thạch, vẻ mặt không chút để ý, khóe miệng vẫn nở nụ cười tà khí đùa cợt, nhưng trong cặp mắt màu lam nhạt lại cất giấu tinh quang.
"Lâu Huyền." Huyền Lâu mặt không đổi sắc nói. Tên húy và diện mạo của Thẩm Thiển Mạch cùng Huyền Lâu, thân là Hoàng thất Lê Quốc, không thể không biết, vì vậy thân phận này vẫn còn giấu giếm được, miễn cho bọn chúng nhìn ra dấu vết gì từ thân phận bọn họ.
"Thì ra là Lâu huynh. Không biết Lâu huynh cùng Trì huynh là người nước nào?" Cặp mắt màu lam nhạt khẽ nheo lại, trong đó mang theo ba phần cười giỡn ba phần quan sát, khóe miệng nở nụ cười yêu dị, nhìn như không để ý, thật ra lại ẩn dấu lời nói sắc bén.
Thẩm Thiển Mạch nhếch môi cười yếu ớt, nhanh như vậy đã dò hỏi bọn họ rồi sao? Xem ra Nạp Lan Dung rất để mắt đến bọn họ, cười nhạt, Thẩm Thiển Mạch đáp, "Người Kỳ Nguyệt."
Kỳ Nguyệt, cái tên này đã thật lâu không nói ra từ miệng Thẩm Thiển Mạch. Mặc dù Kỳ Nguyệt là quê hương của nàng, nhưng nàng cũng chẳng có bao nhiêu tình cảm với Kỳ Nguyệt. Nhưng dù sao nàng vẫn lớn lên ở Kỳ Nguyệt, lấy thân phận là người Kỳ Nguyệt, một là sẽ không lộ ra sơ hở, thứ hai cũng tránh được vấn đề nhạy cảm giữa các nước.
Dù sao cũng đã là một quốc gia bị hủy diệt, ai cũng không hoài nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngoan-ngoan-ve-nha-voi-tram/618400/quyen-3-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.