Kết thù oán với Đường Môn.
Nghe lời nói lạnh như băng từ Thẩm Thiển Mạch, Huyền Lâu có hơi kinh ngạc. Huyết tẩy Đường Môn - một lời thật độc ác, quả quyết mà tàn nhẫn cùng với nụ cười khát máu của nàng có thể nhìn ra đây không phải câu nói vui đùa. Nhưng mà Đường Môn dường như đâu có đắc tội gì với nàng đâu.
"Đường Môn và Ma Cung dường như cũng không có thù oán gì thì phải?" Huyền Lâu dịu dàng nhìn gương mặt túc sát [1] của Thẩm Thiển Mạch hỏi, gò má nàng trắng sáng như ánh trăng lại mang theo một chút túc sát khiến tiên tử trên Nguyệt Cung cũng thấy lạnh lẽo.
"Chàng vì Thiên Vực Hàn Độc mà phải lấy máu đầu tim." Ngữ điệu Thẩm Thiển Mạch lạnh giá, trong mắt hiện lên yêu thương, đau lòng nhớ lại cảnh Tư Đồ Cảnh Diễn cầm dao đâm vào tim. Lúc đó, trái tim nàng cũng đau đớn lắm! Nếu không phải do Đường Môn đã hạ độc, Tư Đồ Cảnh Diễn cũng đâu cần làm như vậy?
Trong mắt Huyền Lâu thoáng qua tình cảm khó hiểu, cố gắng che giấu sự đắng chát trong lòng, duy trì nụ cười ôn nhã đáp lại, "Hóa ra là thế."
Trong lòng Huyền Lâu hiện lên chút mất mát và cảm tình khó nói. Hóa ra là bởi vì Mị Huyết Lâu chủ vì Thiên Vực Hàn Độc phải lấy máu đầu tim, chỉ vì gián tiếp thương tổn tới Mị Huyết Lâu chủ mà thôi, Thẩm Thiển Mạch quan tâm đến thế ư? Đây là tình cảm mà nàng dành cho Mị Huyết Lâu chủ sao?
Thế nhưng vì cái gì mà nàng một thân một mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngoan-ngoan-ve-nha-voi-tram/618384/quyen-3-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.