Nam tử kia đi vào cùng với Thiên Thiên. Thẩm Thiển Mạch ra hiệu cho Thiên Thiên về phòng trước, lạnh nhạt nhìn nam tử kia.
Một bộ trường bào màu lam, búi tóc đơn giản, ngũ quan không tính là xuất chúng, chẳng qua đôi mắt kia lại như bao quát cả vạn vật, trên môi mang theo nụ cười như có như không nhìn Thẩm Thiển Mạch.
"Các hạ nếu đã muốn gặp ta thì nên tự báo tên họ đi." Thẩm Thiển Mạch trầm mặc hồi lâu, thấy nam tử kia dường như không có ý lên tiếng liền đặt chén trà xuống, lười biếng liếc nhìn nam tử kia, tựa hồ không coi nam tử kia là gì cả.
Nam tử kia nhếch mi, trong con ngươi được che đậy bởi một tầng sương mù thoáng hiện lên sự tán thưởng. Không hổ là nữ tử của Hoàng thượng, quả nhiên không giống người thường. Dưới sự dò xét của hắn mà vẫn có thể thản nhiên như không, động tác rất là bình thường nhưng khi nàng làm ra lại dường như có quý khí thiên nhiên.
Chẳng qua, dù là vậy thì nàng cũng không có tư cách đứng bên cạnh Hoàng thượng. Phải biết rằng nếu Hoàng Thượng khăng khăng cưới nàng làm hậu thì sẽ mất đi bao nhiêu lực lượng ủng hộ, nhất là tại thời điểm mấu chốt này. Hắn quyết không cho phép bất cứ chuyện gì xảy ra phá hỏng việc Hoàng thượng tranh giành thiên hạ.
"Hạo Nguyệt, ra mắt cung chủ Ma Cung." Giọng điệu thản nhiên không mang chút cung kính. Ngữ điệu dịu dàng như một lời ân cần thăm hỏi nhưng trong đó cũng che dấu không ít lời nói sắc bén.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngoan-ngoan-ve-nha-voi-tram/618379/quyen-2-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.