Miệng Thẩm Thiển Mạch cong lên. Chuyến đi tới Hỏa Đảo lần này, cuối cùng cũng rất thuận lợi, không chỉ có được Hỏa Quả mà còn lấy được sự hứa hẹn của Thất Tuyệt sơn trang.
Cảnh Diễn, có được mười vạn binh khí này, giấc mộng để chàng tranh giành thiên hạ sẽ gần thêm một bước rồi.
Thẩm Thiển Mạch nhìn tay áo hồng sắc của Tư Đồ Cảnh Diễn tung bay, tuy lòng lờ mờ có sự phiền muộn nhưng rồi lại lộ ra vui sướng.
Mà Tư Đồ Cảnh Diễn lúc này cũng đang nhìn chăm chú vào Thẩm Thiển Mạch.
Mạch nhi, ta sẽ lấy thiên hạ trình ra trước mặt nàng. Mạch nhi, hãy chờ ta.
"Nếu đã bàn xong, mời công tử thi cứu." Tiếu ý trên gương mặt Huyền Lâu không đổi, chẳng qua sự ôn tồn khi rời mắt khỏi khuôn mặt Huyền Minh cũng đồng thời biến mất.
Tay áo bào Tư Đồ Cảnh Diễn vung lên, mang trên môi nụ cười tà mị mà kiêu căng thản nhiên nói, "Ta mà còn phải quỵt nợ sao. Dẫn đường đi."
Thẩm Thiển Mạch nhìn bóng lưng Tư Đồ Cảnh Diễn, muốn lên tiếng nhưng vẫn nhịn vào.
Khi lấy máu đầu của tim ra sẽ rất đau đớn, thế nhưng đã không còn cách nào khác. Nàng không có cách nào chịu đau đớn thay hắn, chỉ có thể yên lặng nhìn theo.
Kỳ thực, mưu kế, tính toán, kể cả có vào đi nữa đều là do hắn. Tư Đồ Cảnh Diễn, vì sao, có thể nhẫn tâm với bản thân như vậy, quá khứ của chàng rốt cuộc là như thế nào.
"Tiểu thư." Giọng nói sợ hãi của Thiên Thiên vang lên ở sau lưng, Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngoan-ngoan-ve-nha-voi-tram/618374/quyen-2-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.