"Nàng chính là người ta muốn cứu!" Giọng nói của Thẩm Thiển Mạch nhàn nhạt, lùi về phía sau mấy bước, đi tới cách nơi cách Tư Đồ Cảnh Hạo khá xa, nàng thật sự không muốn nhìn một nam tử như vậy, bởi vì cứ như vậy nhìn sẽ có cảm giác khó chịu, mà nàng còn như thế, Tư Đồ Cảnh Diễn xem Tư Đồ Cảnh Hạo như huynh đệ, xem hắn biến thành mồi dẫn hỏa như vậy, trong lòng không biết sao mà đau đớn!
"Cái gì?! Nàng trúng Âm Dương tán sao." Giọng nói Sênh Ca lần đầu tiên có phập phồng, hắn không thể tin được, một nữ tử phong thái tuyệt vời như vậy, thế nhưng trúng kỳ độc. Nhưng nét mặt của nàng rõ ràng là yên tĩnh và không màng danh lợi như thế, sao không nhìn ra được chút nào cảm giác như bị bệnh hành hạ đau đớn và vặn vẹo.
"Sênh Ca ngược lại đối với nàng rất có hứng thú sao?!" Thẩm Thiển Mạch khẽ nhíu mày, ba phần thử dò xét, ba phần cười giỡn.
"Thuộc hạ chỉ là kỳ quái, tại sao nữ tử này lại trúng tuyệt độc, mà đã trúng tuyệt độc như thế sao có thể tiếp tục sống nữa." Giọng điệu Sênh Ca khôi phục lại vẻ lạnh lùng, chỉ là ngay cả bản thân hắn cũng không phát hiện ra trong con ngươi lạnh lẽo đã bất tri bất giác có vết nứt.
"Nàng vì cứu huynh trưởng mình mà uống vào độc dược vốn là dùng để độc hại huynh trưởng nàng. Về phần vì sao chịu hành hạ này mà còn tiếp tục còn sống, chỉ vì nàng không muốn huynh trưởng khổ sở." Giọng Thẩm Thiển Mạch mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngoan-ngoan-ve-nha-voi-tram/618369/quyen-2-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.