"Không biết tại sao các hạ lại nói như vậy?!" Giọng của Vận Hân vẫn như cũ ôn nhã, nghe giống như ôn hòa vô hại, nhưng mà Thẩm Thiển Mạch rõ ràng cảm nhận được ánh mắt tràn ngập khiêu khích cùng tìm tòi nghiên cứu đang bắn tới.
Thẩm Thiển Mạch cũng không giận, nàng biết Tư Đồ Cảnh Diễn vẫn còn chưa thông báo cho Vận Hân chuyện ở kinh thành Kỳ Nguyệt, dù sao Vận Hân một đường tấn công tới đây, cũng không dễ dàng gì.
"Tại hạ, Mặc Trì." Nhẹ nhàng nói một câu, ánh mắt thâm thúy của Thẩm Thiển Mạch cũng từ từ mà trở nên sắc bén, Vận Hân cảm thấy nam tử trên cổng thành mang cho hắn áp lực rất lớn.
Chỉ là hắn vẫn như cũ bất động thanh sắc nâng lên đôi mắt ôn nhã, hàm chứa nụ cười lạnh lùng, thản nhiên nói, "Cung chủ Ma Cung?.... Vậy thì như thế nào?!"
Thẩm Thiển Mạch thu lại nụ cười, quả nhiên không phải dễ chọc. Quả đúng là thủ hạ của Tư Đồ Cảnh Diễn, ngược lại có mấy phần kiên quyết.
"Nếu như thêm một Lâu chủ Mị Huyết lâu thì sao đấy." Giọng nói tà mị mà không bó mang theo cuồng ngạo thoáng qua bên tai mỗi người, tất cả nghe thấy giọng nói này, cũng trong lúc đó mà vô hình cảm nhận được một cỗ áp lực, chèn ép bọn họ không dám phản đối đối với người đã phát ra giọng nói này.
Mang theo ba phần sợ hãi bảy phần tò mò, ngước mắt nhìn, chỉ thấy bên người nam tử mặc áo trắng kia chẳng biết lúc nào lại thêm một người nam tử mặc áo đỏ.
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngoan-ngoan-ve-nha-voi-tram/618365/quyen-2-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.