Oan gia ngõ hẹp
"Tiểu thư, người xem, cây trâm này thật là đẹp!"
Thiên Thiên kéo cánh tay Thẩm Thiển Mạch, không thèm để ý những người khác đều dùng ánh mắt khác thường nhìn nàng.
Mặc dù lúc này Thẩm Thiển Mạch đang mặc nam trang, thanh nhã vô song, mà Thiên Thiên cũng coi là minh diễm xinh đẹp, hai người đi cùng một chỗ, cũng rất xứng đôi, nhưng giống như Thiên Thiên "chủ động" kéo một "nam nhân" như vậy, vẫn có phần không hợp lễ nghĩa.
"Quỷ nha đầu, trái lại ánh mắt càng ngày càng tốt rồi."
Thẩm Thiển Mạch cũng không quan ánh mắt của người đi đường, cưng chiều nhéo nhéo gương mặt mềm mại của Thiên Thiên, nhìn cây trâm Thiên Thiên chỉ vào.
Trâm ngọc thượng hạng, hoa văn cũng cực kỳ đoan trang tao nhã, ánh mắt Thiên Thiên quả nhiên không tồi. Nếu cô gái nhỏ này thích, như vậy thì mua cho nàng thôi.
Đưa tay muốn lấy cây trâm, lại bị một cánh tay mặc hoa phục trang đẹp đẽ cản lại, nhìn theo cánh tay, người tới mắt phượng mày ngài, giờ phút này cười cợt nhả, mắt phượng mỉm cười, đang tràn đầy khiêu khích nhìn nàng.
Thẩm Thiển Mạch nâng lên một nụ cười khẽ, thật đúng là oan gia ngõ hẹp, đi dạo phố một chút cũng có thể bắt gặp Diêu Nhược Thấm.
"Tiểu thư đây có ý tứ gì?" Thanh âm thanh nhã dịu dàng mang vẻ trung tính, cùng giọng nói vốn réo rắt mềm mại của Thẩm Thiển Mạch, khiến người ta cảm thấy rất thoải mái.
Diêu Nhược Thấm cười cợt nhả, nhìn Thẩm Thiển Mạch, lại nhìn Thiên Thiên bên cạnh Thẩm Thiển Mạch, nhếch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngoan-ngoan-ve-nha-voi-tram/618350/quyen-2-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.