Tự vệ, giết người
"Thật lòng?" Khóe miệng Thẩm Thiển Mạch nâng lên hiện ra một nụ cười châm chọc, "Lợi dụng ta mà cũng coi là thật lòng? Chẳng lẽ sự thật lòng của ngươi chính là việc lợi dụng ta như vậy hay sao?"
"Thiển Mạch, nàng hãy nghe ta nói, ta chỉ là vì tương lai của chúng ta mà thôi!" Thượng Quan Triệt muốn đưa tay kéo tay Thẩm Thiển Mạch, lại bị Thẩm Thiển Mạch nhẹ nhàng linh hoạt tránh thoát.
"Đủ rồi! Triệt nhi, ngươi không cần nói nữa, Thẩm Thiển Mạch phải chết! Sau khi nàng ta chết, chúng ta lại giá họa cho phủ Thừa Tướng, khơi lên thù hận giữa Thiên Mạc cùng Thẩm gia, như vậy chúng ta mới có được phần thắng!" Diêu Tuyết Không lên tiếng ngăn Thượng Quan Triệt lại, lộ ra một nụ cười ngoan tuyệt, ý bảo bọn sát thủ ra tay.
Thẩm Thiển Mạch nhìn Diêu Tuyết Không, không hổ là hoàng hậu nương nương, nhiều năm như vậy nhưng vẫn an ổn ngồi trên ngôi vị hoàng hậu, không biết trên tay đã nhuộm máu tươi của bao nhiêu người.
"Hoàng hậu nương nương muốn giết Thiển Mạch, cũng phải để cho Thiển Mạch được chết một cách rõ ràng chứ phải không?" Thẩm Thiển Mạch nhíu lông mày, nhìn Diêu Tuyết Không hỏi.
Khóe miệng Diêu Tuyết Không nâng lên nụ cười mỉm, cao cao tại thượng, trong mắt mang theo vài phần khinh thường, cười nói, "Muốn hỏi cái gì cứ hỏi đi."
"Cái chết của Hoàng thượng, thậm chí còn có bệnh của hoàng thượng, sợ rằng không khỏi có liên quan đến hoàng hậu nương nương đúng chứ?" Thẩm Thiển Mạch lạnh nhạt hỏi, dĩ nhiên, nàng chưa hề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngoan-ngoan-ve-nha-voi-tram/618341/quyen-1-chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.