Tô Lạc Nhạn bị giam
“Mẫu thân, người không sao chứ?” Thẩm Thiển Tâm đỡ Tô Lạc Nhạn từ trên mặt đất đứng dậy.
Giờ phút này, Tô Lạc Nhạn tóc tai tán loạn, búi tóc trên đầu cũng rớt xuống hơn nửa, gò má bên trái sưng lên thật cao, khóe miệng còn dính máu khô, trông hết sức chật vật.
“Ngươi còn đứng nơi này làm gì? Muốn chế giễu ta sao?” Tô Lạc Nhạn không trả lời Thẩm Thiển Tâm mà ném ánh mắt oán độc về phía Thẩn Thiển Mạch, trong mắt đã không còn vẻ dịu dàng ngày thường, có chăng chỉ là vô tận hận ý cùng tàn nhẫn.
“Từ nhỏ đã nhìn quen bộ dáng Tam nương dịu dàng, đột nhiên người trở nên như vậy, thật làm Thiển Mạch thấy không quen”. Thẩm Thiển Mạch nhếch miệng cười giễu cợt, rốt cuộc Tô Lạc Nhạn cũng lộ ra diện mạo thật rồi.
“Hừ! Thẩm Thiển Mạch, ta đã xem thường ngươi! Ngày hôm đó ngươi cố ý nhắc nhở ta, để cho ta biết được ta là đối tượng hiềm nghi số một, chính là vì muốn thấy một màn này phải không?!” Tô Lạc Nhạn không để ý đến lời châm chọc của Thẩm Thiển Mạch, bà ta mang theo ánh mắt âm hàn tàn nhẫn nhìn Thẩm Thiển Mạch.
“Ðúng thế thì sao?” Thẩm Thiển Mạch làm ra bộ dáng không sao cả, một chút cũng không đem Tô Lạc Nhạn đặt vào mắt, khóe miệng còn nhếch lên nụ cười lười biếng.
“Muội muội, sao ngươi muốn làm như vậy? Tại sao ngươi muốn hại mẫu thân của ta?”. Giờ phút này Thẩm Thiển Tâm làm ra một bộ dáng kinh ngạc mà nhu nhược, ý đồ làm Thiển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngoan-ngoan-ve-nha-voi-tram/618318/quyen-1-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.