Tài nghệ ở Bách gia
"Vũ kỹ của Phiên công chúa thật là xuất thần nhập hóa!"
"Đúng vậy, nhảy thật là quá đẹp!"
Dưới khán đài con em đại thần cũng rối rít nói phụ họa, Thượng Quan Phiên ngước cằm thật cao, giống như một Khổng Tước kiêu ngạo, nhìn con em quyền quý ở bốn phía đang quăng tới ánh mắt ngưỡng mộ.
Khóe miệng Thẩm Thiển Mạch vẫn chỉ nhếch lên một độ cong lười biếng, điệu múa này của Thượng Quan Phiên cũng chỉ rất bình thường, mặc dù không tìm ra bất cứ sai lầm nào, nhưng cũng không có chút thần vận nào.
"Phiên Phiên vẫn còn kém cỏi lắm!" Thượng Quan Phiên ngoài miệng thì nói một cậu khiêm tốn, nhưng trong mắt lại không có nửa phần khiêm tốn, thân thể thẳng tắp một đường từ trên đài nhẹ nhàng trở lại chỗ ngồi của mình, mang theo vài phần khiêu khích nhìn về phía mọi người đang ngồi xung quanh.
"Một điệu vũ của Phiên công chúa nhảy thật là xuất thần nhập hóa, đã vậy Nhược Thẩm đành bêu xấu xin được hát một khúc nhạc vậy." Diêu Nhược Thấm từ trong trướng đứng dậy, mang trên mặt nụ cười quyến rũ, đi đến chính giữa khoảng đất trống.
Nàng ta mặc một thân cung trang màu hồng quả quýt, phía trên được thêu điểm xuyến lên bằng các loại tơ tằm óng ánh, phản chiếu ánh sáng chói mắt.
Khúc hát của Diêu Nhược Thấm là một Tiểu Khúc dân gian, giọng nói của nàng ta bình thường cũng đã chứa mấy phần quyến rũ, hát lên một Tiểu Khúc như vậy cũng có một phong vị khác lạ, ánh mắt của nàng ta thì như có như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngoan-ngoan-ve-nha-voi-tram/618311/quyen-1-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.