Chúng nữ chế nhạo
“Muội muội. Tay đại tỷ bị thương, hội ngâm thơ hôm nay cũng chỉ có hai chúng ta đi.” Vẻ mặt Thẩm Thiển Tâm lo lắng cho Thẩm Thiển Ngữ.
“Vâng, đại tỷ không sao chứ?” Thẩm Thiển Mạch vừa giả bộ quan tâm, vừa quan sát Thẩm Thiển Tâm.
Thẩm Thiển Tâm luôn thích giả trang thành bộ dáng nhu nhược thiện lương. Kiếp trước nàng đã bị chính cái bề ngoài thiện lương ấy lừa, còn tưởng rằng Thẩm Thiển Tâm thật lòng đối tốt với nàng, trong lòng rất lệ thuộc vào người tỷ tỷ này. Nhưng không nghĩ đến vị tỷ tỷ này làm không ít chuyện xấu sau lưng mình, thậm chí còn ước mình chết sớm một chút.
“Nghe nói phải điều dưỡng một thời gian dài.” Thẩm Thiển Tâm ra vẻ lo lắng, con ngươi mơ hồ có chút lệ quang.
Thẩm Thiển Mạch chăm chú nhìn Thẩm Thiển Tâm, mặc dù nàng diễn kịch rất tốt, nhưng ẩn sau màn lệ quang lại là vẻ mặt hả hê.
Thẩm Thiển tâm sao có thể qua mắt được Thẩm Thiển Mạch. Thẩm Thiển Ngữ là trưởng nữ, Thẩm Thiển Mạch là dòng chính nữ, mà Thẩm Thiển Tâm cái gì cũng không có, dĩ nhiên là ước gì cho Thẩm Thiển Ngữ và Thầm Thiển Mạch đều gặp chuyện không may.
Nếu như Thẩm Thiển Ngữ không tham dự Bách gia yến, Thẩm Thiển Mạch lại vừa ngu ngốc vừa vô học, như vậy, ánh mắt của mọi người tự nhiên sẽ tập trung ở trên người Thẩm Thiển Tâm, đây cũng là cơ hội duy nhất để nàng thoát khỏi thân phận thứ nữ.
“Ta thấy Nhị tỷ lo lắng như vậy, hay là ngày hội ngâm thơ chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngoan-ngoan-ve-nha-voi-tram/618299/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.