Lê Họa đối với việc mình "Mất tích" mà Tô Nhứ không có gọi điện thoại lolắng rất là tức giận, ở trước mặt Tô Nhứ không ngừng cằn nhằn, khiến cho Tô Nhứ nhìn thấy cô là muốn trốn.
"Ai ai ai, tớ cũng không cónhìn thấy tên Lộ Thiểu Hành kia, còn lo lắng cho cậu làm cái gì?" Tô Nhứ xem thường, như vậy chính là gian phu (dâm) phụ đi yêu đương vụng trộm, cô việc gì phải tự mình đa tình đi lo lắng, cũng không phải cô không có đầu óc.
"Cậu chính là không quan tâm tớ." Lê Họa nói như đinh đóng cột.
"Đúng là tớ không quan tâm cậu, Lộ Thiểu Hành mới quan tâm cậu." Tô Nhứ cố ý nâng cao thanh âm, nhìn đèn xanh đèn đỏ phía trước, sau khi dừngxe lại, mới quay đầu cười nhìn Lê Họa, "Cô nam quả nữ, cùng ở một phòng, làm cái gì?"
"Trong đầu của cậu đang nghĩ cái gì." Lê Họa nhìn Tô Nhứ cười cười, "Cậu muốn nghe quá trình hay là muốn nghe kết quả."
"Đều muốn.”
"Quá trình thực sự không có gì đáng nói, kết quả rất không thú vị, rất tốt, chính là như vậy."
"Cắt" Tô Nhứ một bộ dạng bị đùa giỡn, sau đó tiếp tục lái xe.
Tô Nhứ đến Bắc Thành cũng đã lâu, phải trở về. Sau khi Lê Họa tiễn TôNhứ, chính mình cũng ngồi ở phòng chờ, chuyến bay của cô còn phải chờmột lát. Ngồi rất nhàm chán, đi lấy tạp chí xem qua. Không nhìn khôngbiết, hoá ra đại tiểu thư Tô gia là một biểu tượng của con người, nhìndiện mạo này, còn tưởng rằng là một ngôi sao vừa bước ra, mỏng manh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-huu-doc/1403674/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.