Trở về một chuyến, lại đảo ngược, vẫn làm loại việc vô dụng này, giống nhưgần đây vẫn làm chuyện như vậy, làm những chuyện khiến anh không còn làanh nữa. Người một khi bất bình, cảm xúc sẽ bắt đầu dao động, tự nhiênsẽ đi tìm người làm cho anh sinh ra cảm xúc dao động. Vì thế, giữa đường Lộ Thiểu Hành lái xe đến nhà trọ của Lê Họa, giống như một kẻ ngốc đứng ở cửa ấn chuông, cộng thêm đợi nửa giờ, loại bực bội này thực sự bắtđầu tăng lên. Bất luận bình thường bề ngoài trang bị bao nhiêu bìnhtĩnh, nhiều hơn sẽ chịu đựng, vào thời điểm này, anh cũng khó che dấucảm xúc thật của mình. Giống như một số người, anh cảm thấy được trêncái thế giới này chỉ có anh để cho người khác chờ, không có phần anh chờ người khác.
Không nên đi phán xét ý tưởng này là đúng hay sai, có lẽ đã từng nhìn qua cuộc sống của người khác, trong cơ thể xuất hiện loại ý tưởng xấu này, tự nhiên chẳng có gì lạ.
Hút một điếu thuốc, đem tàn thuốc trực tiếp ném xuống phía sau, lúc này mới sải bước rời đi.
Cũng không phải bởi vì ghét không gian tịch mịch cô đơn, giờ phút này,anh "Nhất định" phải tìm được người phụ nữ kia về, nếu không, những hành vi ngu ngốc trước kia của anh hình như biến thành công dã tràng, khôngcó giá trị gì.
Mang theo ý tưởng có chút buồn cười, lại lái xerời đi, hết lần này tới lần khác cố chấp không gọi điện thoại. Người đàn ông vụng về muốn chết.
Lê Họa cũng không rõ bản thân mình muốn làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-huu-doc/1403655/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.