Người trên xe ngựa vẫn không hề bước xuống, nhưng, cách tấm mành của cửa sổ xe, có thể mơ hồ nhìn thấy bóng người ở trong đó.
Hắn ngồi trên đệm hương bồ, không thể nhìn thấy rõ dáng người, nhưng nếu có thể tìm đúng góc độ thì vẫn có thể lờ mờ nhìn thấy đường nét ngũ quan.
Thật sự quá đẹp trai! Đường nét kia, có thể nói là hoàn mĩ!
Chính là loại cảm giác thần bí mà lại cao quý, khiến các cô nương càng thêm điên cuồng, càng hao tổn tâm tư hơn chỉ để được nhìn mặt một lần!
Phượng Cửu Nhi lặng lẽ đưa mắt nhìn, nam tử trong xe ngựa lại đột nhiên quay mặt qua, ánh mắt cách tấm mành nhìn qua hướng này.
Cửu Nhi chỉ cảm thấy trong lòng đột nhiên chấn động, cho dù cách một tấm mành cũng dường như có thế cảm nhận được tầm mắt lúc nóng rực lúc lại lạnh băng của hắn vậy.
"Trời ơi! Cửu vương gia đang nhìn ta!" Cô nương sau lưng nàng hô hấp hỗn loạn, rất nhanh, đã xuất hiện bệnh trạng hô hấp không thông.
"Nói bậy, Cửu vương gia đang nhìn ta!" Cô nương sau lưng nàng cắn môi, kiên trì, "Ngài ấy đang nhìn ta đó!"
"Không, Cửu vương gia đang nhìn ta! Ngài ấy đang nhìn ta!"
"Không, người ngài ấy nhìn là ta!"
Huyệt thái dương của Phượng Cửu Nhi đột nhiên giật giật, không phải nói nữ tử cổ đại đều rất bảo thủ sao ? Tại sao nàng lại thấy chẳng có chút rụt rè nào vậy ?
Ngự Kinh Phong nhảy từ trên xe ngựa xuống, thân hình cao lớn nhanh chóng bước về phía Phượng Cửu Nhi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-cua-vuong-ai-dam-dong/1010201/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.