Ngự Kinh Phong vội vàng đi đến, trong vẻ mặt có vài phần lo lắng bất an.
Từ trước tới giờ mọi người thật sự chưa từng thấy Ngự đại nhân sốt ruột như vậy.
Thường ngày hắn vẫn luôn ở bên cạnh Cửu vương gia, cao cao tại thượng như vậy, uy nghiêm kiêu ngạo như vậy, chưa từng có ai nhìn thấy biểu hiện trên mặt của hắn phong phú như lúc này.
"Ngự đại nhân!" A Bưu A Dương hoàn toàn ngây ngốc ra khi nhìn thấy Ngự Kinh Phong.
Vừa rồi còn đang nói về việc đi đến Cửu vương phủ, hôm nay, người thân tín đắc lực nhất của Cửu vương gia vậy mà thật sự đến rồi!
Vào khoảnh khắc nhìn thấy Ngự Kinh Phong, Phượng Cửu Nhi thu hồi ngân châm lại, âm thầm đá một phát vào chân Trương Kiến Hoành.
Trương Kiến Hoành lập tức ngã xuống như chó gặm bùn.
Phượng Cửu Nhi cũng mềm nhũn ngã xuống, ngẩng đầu nhìn Ngự Kinh Phong đang nhanh chân tới gần: "Ngự đại nhân......"
"Cửu cô nương, ngài thế nào rồi? Có bị thương không?"
Ngự Kinh Phong lo lắng đỡ Phượng Cửu Nhi lên, lại nhìn vết máu trên người nàng, đôi mắt lập tức đỏ lên vì tức giận.
"Bọn chúng dám dùng hình với ngài! Chết tiệt! Là ai ra tay!"
A Bưu A Dương sợ đến mức quỳ mạnh xuống mặt đất, cả người run lên : "Là, là thuộc hạ. "
Soạt một tiếng, Ngự Kinh Phong rút trường kiếm bên hông ra,tỏa sáng lạnh lẽo, đằng đằng sát khí.
"Chuyện này không liên quan đến bọn họ!" Phượng Cửu Nhi bắt lấy cổ tay của hắn, sợ hắn sẽ gϊếŧ nhầm người tốt.
"Ngự đại nhân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-cua-vuong-ai-dam-dong/1010180/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.