Phượng Cửu Nhi lôi kéo mái tóc dài ướt đẫm, lúc bước ra từ sau tấm bình phong, giọng nói kính cẩn của người canh gác cũng vừa lúc từ bên ngoài truyền vào: “Vương gia.”
Nàng cau màu, tiếp tục lau tóc.
Ách nô làm vết sẹo này cho nàng, cũng không biết được làm từ chất liệu gì mà ngay cả rửa mặt cũng sẽ không bị rơi xuống.
Nàng có thể phát hiện được là bởi vì nàng có nghiên cứu dược vật, trên vết sẹo này có dược nàng tự nhiên có thể cảm giác được.
Nhìn bóng dáng thanh dật kia đi vào cửa, Phượng Cửu Nhi cười ngốc nhìn hắn: “Cửu hoàng thúc, ta đã tắm rửa sạch sẽ rồi, bây giờ ngươi muốn ta sao?”
Nàng không quên, lúc trước khi công dụng của dược phát tác, khi bản thân mình không cẩn thận đến gần, hắn đã theo bản năng kháng cự.
Chỉ là sau đó không kháng lại được hiệu lực của dược, mới đánh mất chính mình.
Nghe nói thiên hạ đệ nhất mỹ nam tử Cửu vương gia, vẫn luôn kính trọng nhưng không gần gũi đối với nữ tử, có lẽ nàng có thể thử xem.
Buông thõng mái tóc dài, Phượng Cửu Nhi cười hì hì chạy vội qua, chuẩn bị vùi đầu vào ngực hắn.
“Cửu hoàng thúc, bây giờ ta có thể cho ngươi nha, nhanh lên, đến….”
Nàng lẩm bẩm đôi môi mỏng của mình, định hôn lên môi hắn.
Quả nhiên, ánh mắt Chiến Khuynh Thành trầm xuống, phản xạ có điều kiện đẩy nàng ra.
Trong lòng Phượng Cửu Nhi vui mừng khôn xiết, nhưng vẫn bình tĩnh mà oán hận nhìn hắn.
“Cửu hoàng thúc, không phải người nói muốn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-cua-vuong-ai-dam-dong/1010156/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.