Hắn một thân lạnh nhạt, bạch y bay bay, gió thổi qua mái tóc dài, những sợi tóc lướt qua trên khuôn mặt tuấn tú, một vẻ đẹp mang theo sự lạnh lùng cương nghị.
Đôi môi mỏng lạnh thấu xương tựa như vĩnh viễn không có hơi ấm, lạnh lẽo như hoa sen lại phiêu dật như tiên.
Một bóng người như vậy cứ thế lọt vào tầm mắt Phượng Cửu Nhi.
Thiên địa vạn vật tựa như hoàn toàn mờ nhạt dưới bóng dáng này.
Vốn dĩ chân khí đang được tích tụ ở bụng để ngăn chặn nọc rắn xâm nhập vào cơ thể, nhưng bởi vì một cái nhìn kinh ngạc này mà nhanh chóng biến mất.
Nọc rắn len lỏi trong máu khiến Phượng Cửu Nhi cảm thấy đau đớn ở ngực, bước chân có chút lộn xộn.
Bịch một tiếng, nàng cứ như vậy ngã xuống, ngẩng đầu nhìn khuôn mặt ngược sáng của hắn dưới ánh mặt trời, cứ như thể nàng đã quên đi nỗi đau đớn kia rồi!
Hóa ra sắc đẹp thật sự có thể làm con người ta nhất thời quên đi đau đớn.
Thực sắc tính dã, mỹ nam tử như vậy, thật sự là nhìn đến hai mắt ngây ngốc.
Mấy tên thị vệ phía sau sau khi nhìn rõ bóng dáng trước mặt, sắc mặt từng người một biến đổi rõ rệt, bùm bụp quỳ xuống.
"Cửu vương gia!"
"Tham kiến Cửu vương gia!"
Cửu vương gia, nam nhân này không phải mình đã từng nhìn thấy rồi sao, nhưng vì sao lần gặp lại này nàng lại cảm thấy còn đẹp hơn so với lần trước?
Nhất là khí chất lạnh lùng nhàn nhạt này, quả thật là làm nữ nhân phát cuồng!
Chẳng trách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-cua-vuong-ai-dam-dong/1010149/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.