Cơn bệnh này làm cho Tô Ninh ở trong nhà nghỉ ngơi suốt một tuần lễ, Giang Vịnh vào mùa đông rất lạnh, Tô Ninh gần như không bước chân ra ngoài. Mỗi ngày xem TV, đọc sách, từng buổi chiều cứ trôi qua như thế. Tâm tình của cô cũng bình tĩnh hơn nhiều, mỗi ngày vẫn nghĩ một ít những thứ phiền lòng kia, tương lai của cô cùng thị trưởng, gia đình của thị trưởng,.. nhưng không có cực đoan bực bội như mấy ngày trước, dù vậy nhưng mỗi khi nghĩ đến, lòng của cô vẫn rất khổ sở.
Thời gian tựa hồ trôi qua vô cùng bình thản, thị trưởng hẹn cô mấy lần, Tô Ninh đều viện lý do thời tiết lạnh, thân thể không tốt mà từ chối, mỗi lần từ chối xong, cô liền ngồi trong phòng một mình âm thầm rơi lệ, cô cũng không biết điều này là vì lý do gì? Tuy cô rất muốn gặp thị trưởng, nhưng là không biết mình xảy ra vấn đề gì, cảm giác trong lòng có điều gì đó vẫn chưa mở ra được, làm cho cô rất nặng nề.
Chỉ có khi nhận được điện thoại cố định vào mỗi đêm của thị trưởng, Tô Ninh mới có thể cảm thấy an tâm một ít. Thị trưởng còn rất quan tâm trò chuyện chút chuyện nhà với cô. Tô Ninh nhớ về lúc hai người mới quen biết sơ, khi đó thị trưởng cũng sẽ cố định gọi cho cô, trò chuyện về cuộc sống hàng ngày, khuyên cô cách đối nhân xử thế, đạo lí này kia,…nhưng mà, hai người phát triển đến lúc này, trong lúc nói chuyện bình thản như vậy tựa hồ thiếu đi hương vị tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-cua-thi-truong/1360773/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.