“Cầm chết? Cầm sống? Có ý gì?” Nghe xong chưởng quỹ, Mạnh Hiểu Dư nghi hoặc.
“Nga, khách nhân ngài có chỗ không biết, hiệu cầm đồ này có hai loại. Loại thứ nhất là cầm sống, chúng ta sẽ căn cứ vật của ngài tính ra giá tiền. Sau khi hai bên đều hài lòng thì giao tiền cho ngài đồng thời cũng sẽ đưa ngài một tờ biên lai cầm đồ. Hiệu cầm đồ kỳ hạn là một năm, trong vòng một năm ngài phải cầm phiếu này đến bản hiệu chuộc lại vật của ngài. Đương nhiên bản hiệu sẽ căn cứ vào thời gian ngài đến mà thu lãi tương ứng. Nếu hơn một năm chưa lấy, biên lai cầm đồ hết hiệu lực. Đồng thời vật ngài cầm sẽ được xem như cầm chết, vật sẽ thuộc về bản hiệu. Loại thứ hai chính là cầm chết, đồng dạng cũng sẽ đưa cho ngài số tiền ứng với giá trị vật. Khác với loại thứ nhất chính là lúc ta giao tiền cho ngài đồng thời sẽ giao cho ngài một tờ biên lai. Trêи đó g hi rõ vật này ngài đã bán cho bản hiệu, không thể chuộc về.” Chưởng quỹ tỉ mỉ nói với Mạnh Hiểu Dư sự khác nhau giữa cầm sống và cầm chết. Liền hỏi lại một lần: “Khách nhân ngài quyết định xong chưa? Cầm sống hay cầm chết?”
Nghe xong chưởng quỹ, Mạnh Hiểu Dư suy tư một chút liền nói: “Ta quyết định muốn cầm chết, dù sao hôm nay đi rồi không biết có còn quay về đây không còn chưa biết chừng?”
“Tốt, nếu như khách nhân ngài đã quyết định, xin mời ngươi lấy đồ vật ra để lão phu nhìn xem, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-co-dai-that-dang-so/173247/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.