"Tới đây, tức phụ, nếm thử canh trứng ta làm vì ngươi đi." Linh Ngọc Nhi ôm vai Mạnh Hiểu Dư, vừa cầm muỗng canh trứng thân mật đưa đến miệng Mạnh Hiểu Dư, vẻ mặt ôn nhu nhìn Mạnh Hiểu Dư tựa như nếu Mạnh Hiểu Dư không ăn, nàng sẽ không buông.
"Haha, Ngọc Nhi, ta tự mình ăn là được rồi." Mạnh Hiểu Dư nói rồi nhận muỗng trong tay Linh Ngọc Nhi nhưng lại bị nàng tránh đi, đôi mắt xinh đẹp, nhu nhược đáng thương chăm chú nhìn Mạnh Hiểu Hiểu, ủy khuất nói: "Tức phụ, ngươi không yêu ta." Biểu cảm ủy khuất kia kết hợp với gương mặt nhỏ manh khiến Mạnh Hiểu Dư mang đầy cảm giác tội ác.
"Ngươi.... ngươi đừng nhìn ta như vậy, ta ăn là được chứ gì." Nói rồi Mạnh Hiểu Dư mở miệng ăn muỗng canh trứng kia.
Nhìn Mạnh Hiểu Dư ăn xong, Linh Ngọc Nhi vội vàng chờ mong hỏi: "Ăn ngon không?" Sau khi Mạnh Hiểu Dư gật đầu, nụ cười trên mặt càng xán lạn hơn, Linh Ngọc Nhi khiêu khích nhìn vẻ mặt đen như đáy nồi của Nam Cung Vân Hạm. Ánh mắt kia như đang nói: "Xem đi Hiểu Dư vẫn rất để ý đến ta, ngươi đừng hòng mà bá chiếm Hiểu Dư một mình." Từ sau khi nàng tỉnh lại nhìn thấy hai người thâm tình ôm nhau. Vốn muốn từ bỏ nhưng nàng lại không cam tâm, nàng thật vất vả mới yêu một người, kết quả còn chưa bắt đầu đã bị người khác đoạt! Nàng không cam tâm mỗi lần Nam Cung Vân Hạm cố ý ở trước mặt mình khanh khanh ta ta với Mạnh Hiểu Dư, mà nàng chỉ có thể thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-co-dai-that-dang-so/1630419/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.