Khi tỉnh dậy lần nữa, đã sau giờ ngọ. Nam Cung Vân Hạm rũ mắt nhìn tiểu nhân nhi đang ngủ trong lòng, khóe môi tươi cười hạnh phúc. Tay phải khẽ vuốt má Mạnh Hiểu Dư, lẩm bẩm: "Ta biết lòng ngươi rối rắm, nhưng nếu ngươi cho ta cơ hội, ta chắc chắn sẽ giữ chặt ngươi bên người, ta cũng sẽ làm ngươi yêu ta." Nói rồi Nam Cung Vân Hạm nhẹ nhàng đứng lên mặc y phục xuống giường.
Mặc y phục xong, nàng ngồi xuống trước bàn trang điểm trong phòng, cầm lược chải tóc.
Sau đó mở cửa, trước cửa không biết khi nào đã đặt sẵn một chậu nước, nàng bắt đầu rửa mặt.
"Dược nô." Nam Cung Vân Hạm nhẹ gọi nam tử trung niên đang đứng cạnh cửa.
"Chủ nhân." Nghe nàng nhẹ gọi, dược nô buông dao chẻ củi xuống, đi đến trước mặt nàng, khom lưng nhỏ giọng đáp.
"Linh Ngọc Nhi thế nào rồi?" Nam Cung Vân Hạm tuy không thích Linh Ngọc Nhi nhưng nàng đã hứa với tiểu Dư nhi, phải chữa trị cho nàng, nên sau khi lăn giường, Nam Cung Vân Hạm muốn hỏi dược nô về tình huống của Linh Ngọc Nhi. Tuy lúc trước nàng đã kết luận thương tích của Linh Ngọc Nhi không có trở ngại, nhưng có một số việc không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất.
"Tình trạng của bệnh nhân kia rất ổn, một canh giờ trước đã uống thuốc." Dược nô đáp.
"Ân, vậy thì tốt." Nàng gật đầu, tiếp tục nói: "À! Ngươi hiện tại đừng chẻ củi, giúp ta đến phòng bếp nấu chút nước ấm, sau đó lại chuẩn bị vài món đưa đến phòng ta."
"Rõ." Sau khi nghe phân phó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-co-dai-that-dang-so/1630411/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.