"Ngươi chắc chắn chúng ta có thể ra ngoài sao?" Đi theo Linh Ngọc Nhi lòng vòng hơn nửa ngày, cuối cùng lại về đến chỗ các nàng đã rơi lúc nãy. Mạnh Hiểu Dư ngửa đầu nhìn cửa động đen như mực trêи đỉnh đầu, giọng tràn đầy kinh ngạc hỏi.
"Ừ, ta chắc chắn." Linh Ngọc Nhi cũng ngẩng đầu nhìn cửa động trêи đầu.
"Ngươi điên rồi! Lối vào này dù có đóng cửa hay không thì nhìn độ cao này cùng với bốn bề trống không thì sẽ không có chỗ mượn lực, xin hỏi Linh Ngọc Nhi tiểu thư của chúng ta, ngươi có cánh bay lên hay sao?" Giọng Mạnh Hiểu Dư gần như phát điên. Linh Ngọc Nhi rõ ràng là đang chơi nàng! Chỗ cao như vậy, bốn phía thì vách đá trống không, hơn nữa không gian còn eo hẹp, dù muốn dùng khinh công bay lên, cũng không có biện pháp để dùng. Mà Linh Ngọc Nhi còn nói muốn từ đây đi ra ngoài, này không phải đang chơi mình sao?
"Ai nha! Ngươi đừng nóng, nghe ta nói hết, được không?" Linh Ngọc Nhi dùng tay xoa tai bị Mạnh Hiểu Dư rống có chút đau: "Ta đã nói chúng ta sẽ ra khỏi đây nhưng ta chưa nói chúng ta nhất định sẽ ra khỏi đây từ đó." Linh Ngọc Nhi nói rồi chỉ vào cửa động đỉnh đầu.
"Sao? Ý ngươi là còn có đường khác sao?" Mạnh Hiểu Dư hơi nghi hoặc hỏi.
"Đương nhiên." Linh Ngọc Nhi đáp.
"Vậy nó ở đâu?" Mạnh Hiểu Dư vui vẻ ôm tay Linh Ngọc Nhi hỏi.
"Ở đằng kia!" Linh Ngọc Nhi chỉ tay về vách tường bên trái mình.
Mạnh Hiểu Dư theo hướng tay Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-co-dai-that-dang-so/1630401/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.