"Phốc ha ha . . ." Nghe danh tự vị tuấn tú nâm tử xong, Mạnh Hiểu Dư lập tức rất không nể mặt mũi cười ra tiếng, đồng thời trong lòng nghĩ đến " "Không làm nổi sự" đó không phải có nghĩa là chẳng làm nên trò trống gì sao? Danh tự nghe cũng thật là tài tình!"
"Không biết vị cô nương này vì sao vô cớ bật cười? Chẵn lẽ danh tự của tại hạ có chỗ không ổn?" Ngô Thành Tư thấy mình vừa báo ra tính danh, Mạnh Hiểu Dư đứng sau lưng hai tỷ muội Hàn Như Băng liền nở nụ cười, liền có chút nghi ngờ hỏi.
"Không có không có tên của ngươi nghe rất khá, không có gì không ổn" nghe Ngô Thành Tư nghi vấn, Mạnh Hiểu Dư vội vàng lắc đầu nói.
"Vậy vì sao cô nương vô cớ bật cười?" Ngô Thành Tư nhìn thiếu nữ mặc đồ hồng nhạt đứng bên cạnh Hàn Như Băng nói.
"A? Ta cười là bởi vì. . Là bởi vì. . . Ta cũng không biết ta cười cái gì, muốn cười liền cười thôi!" Nghĩ nửa ngày tìm không thấy lý do vì sao vô cớ bật cười , Mạnh Hiểu Dư đành phải nói như thế.
"Phiền phức Ngô thiếu hiệp mang chúng ta đi gặp lệnh sư cùng Triệu trang chủ" nhìn thấy Ngô Thành Tư còn đang muốn hỏi tiếp, cùng tiểu gia hỏa biểu lộ né tránh, Hàn Như Băng đành phải mở miệng nói sang chuyện khác, nàng cũng không muốn tiểu gia hỏa nhà mình bị người khác khi dễ.
"Ách tốt, ba vị mời tới bên này" Ngô Thành Tư còn đang muốn nói tiếp gì đó, nghe thấy Hàn Như Băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-co-dai-that-dang-so/1630376/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.