Edit: Thiên Ngân
Beta: Wall
"Thôi đi, không có ý nghĩa, trở về." Nghe Yên Như Mị trêu chọc mình, Mạnh Hiểu Dư không thèm nhìn thẳng nói, sau khi nói xong liền xoay người đi ra ngoài.
"Uy, tiểu đệ đệ! Ngươi đi đâu vậy a?" Nhìn thấy Mạnh Hiểu Dư không quan tâm mình trêu chọc nàng, nói một câu không có ý nghĩa xong liền quay người đi ra ngoài, vì vậy mở miệng hỏi.
"Trở về." Mạnh Hiểu Dư vẫn đi đường của mình, cũng không quay đầu lại đáp.
"Làm sao? Ngươi không nhìn mỹ nữ?"
"Không nhìn! Thế nào?"
"Ha ha tiểu đệ đệ, chúng ta làm một giao dịch, thấy thế nào?" Yên Như Mị nói xong, nhìn thấy Mạnh Hiểu Dư vẫn không quay đầu lại, tiếp tục đi, Yên Như Mị nói tiếp "Tiểu đệ đệ, ta dẫn ngươi đi xem chân chính đại mỹ nữ, ngươi đáp ứng ta một điều kiện, như thế nào?" Nói xong câu đó, Yên Như Mị quả nhiên thấy Mạnh Hiểu Dư dừng bước.
Vốn đã bước một chân ra khỏi cửa "Vũ Xuân Các", lại nghe được lời Yên Như Mị nói, Mạnh Hiểu Dư lại thu hồi bàn chân vừa bước ra ngưỡng cửa lại, sau đó quay đầu mặt mũi tràn đầy phòng bị nhìn Yên Như Mị nói: "Điều kiện gì?"
"Ha ha tiểu đệ đệ ngươi thật là đáng yêu." Nhìn thấy Mạnh Hiểu Dư mặt mũi tràn đầy đề phòng nhìn mình, sau đó trong mắt lóe sáng hỏi mình điều kiện gì, bộ dáng vừa phòng bị lại vừa mong đợi thật đáng yêu làm Yên Như Mị buồn cười nói.
"..." Nhìn thấy Yên Như Mị lại một thân một mình đứng đó ôm bụng cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-co-dai-that-dang-so-2/1402583/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.