achgiatrang.com
Hàn Như Băng đi đến phòng của muội muội Hàn Như Sương, gõ cửa một cái, sau đó đứng ở ngoài chờ người mở cửa.
Quả nhiên chỉ chốc lát, cửa liền từ bên trong mở ra. Nhìn muội muội đứng ở trước cửa mặc một thân hồ lam y quần, Hàn Như Băng cười một tiếng, nói: “Không ngờ Tiểu Sương Sương cùng ta vẫn thực sự tâm hữu linh tê nha?”
Nghe được lời nói trêu chọc của tỷ tỷ nhà mình, Hàn Như Sương cũng không nói tiếp. Mà là mặc kệ Hàn Như Băng, ra khỏi phòng đi xuống lầu.
Thấy muội muội nhà mình cũng không nói tiếp, mà bỏ mặc mình tự đi xuống lầu. Hàn Như Băng lại không có chút nào tức giận, ngược lại bộ dáng như thật cao hứng. Sau đó giống như thở dài lại như tiếc hận nói: “Muội muội nhà mình thật sự là càng ngày càng không dễ đùa.” Sau đó lại cười nói một câu: “Vẫn là tiểu gia hỏa vừa dễ đùa vừa chơi vui.” Sau khi nói xong liền đóng cửa phòng, cũng xoay người đi xuống lầu.
Khi Mạnh Hiểu Dư tỉnh lại, đã là vào giữa trưa. Trông thấy Hàn Như Băng cũng không có trong phòng liền nghĩ hẳn là đã rời giường xuống lầu ăn cơm. Nghĩ tới đây Mạnh Hiểu Dư sờ cái bụng đã đói đến sôi ục ục, sau đó liền dùng một loại tốc độ phi thường nhanh xử lý bản thân. Tiếp đó là mở cửa phóng xuống lầu, trong lòng hô to mỹ thực ta tới đây.
Lúc đến giữa trưa chính là thời điểm bận rộn nhất của tửu lâu khách điếm, bàn dưới đại đường* đều chật ních người đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-co-dai-that-dang-so-2/1402556/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.