Edit: iam_linh
Beta: Sakichan
Mẹ Hà cảm thấy, con gái mình đường đường là sinh viên đại học, sao có thể làm công việc nặng như vậy được. Vả lại bà cũng không nỡ để con gái phải vất vả như vậy.
Phó Vịnh Hạm không biết sự rối rắm trong lòng mẹ Hà, vừa khuấy bột khoai lang đỏ, đầu cũng không ngẩng lên nói: "Không cần đâu mẹ, con tự làm được. Miến này làm cũng không đơn giản, trừ nhiệt độ nước ra thì kinh nghiệm và cảm giác cũng rất quan trọng. Mấy ngày đầu khai trương là thời điểm quan trọng nhất, chúng ta không thể sơ sót. Mẹ và chú Tiêu nhìn con làm trước, chờ đến lúc rảnh rỗi, buôn bán cũng ổn định rồi, hai người muốn tập làm cũng không muộn."
Mẹ Hà có thể cảm giác được chuyện này quan trọng bao nhiêu.
Không nói đến cái khác, chỉ mỗi việc nhào bột bánh bao màn thầu, bột mà Phó Vịnh Hạm làm so với bà làm, không biết ngon hơn gấp bao nhiêu lần!
Mấy ngày nay đều là Phó Vịnh Hạm giúp bà gói bánh bao màn thầu, mẹ Hà không phải không nghĩ đến việc học theo, miễn cho Phó Vịnh Hạm mỗi ngày đều vất vả. Chỉ là sau khi học mấy ngày, mẹ Hà vẫn không thể nào học được, cùng lắm thì chỉ nâng cao tay nghề một chút mà thôi, nhưng muốn đạt đến trình độ tay nghề như Phó Vịnh Hạm thì vẫn còn kém rất xa.
Mấy ngày nay bán bánh bao kiếm được không ít tiền, tuy Phó Vịnh Hạm không đi theo, nhưng trên thực tế vẫn dựa vào tay nghề của Phó Vịnh Hạm chống đỡ.
Bà thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-ngu-tru-trong-sinh/1035970/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.