Cô gái mặc âu phục cười nói: "Không biết cô muốn thuê ở đâu? Thực ra bây giờ trung tâm chúng tôi không có cửa hàng còn trống có thể cho thuê."
Mấy ngày nay Phó Vịnh Hạm đã lượn lờ ở đây vài vòng nên đương nhiên biết trong trung tâm thương mại không còn cửa hàng trống cho thuê. Cô nói thẳng: "Không phải ở cửa vào trung tâm thương mại có một bãi đất trống hay sao? Chính là lối thông giữa ga tàu điện ngầm với trung tâm đó, nơi đó hẳn có thể cho thuê được chứ?"
Cô gái mặc âu phục nhất thời ngây ngẩn. Tất nhiên cô ấy biết lối đi đó, hơn nữa còn rất quen thuộc vì mỗi ngày đi làm hay tan ca, cô ấy đều đi ngang qua nơi đó. Nhưng khu vực đó có chút đặc thù nên nhiều lúc không thể xác định được là thuộc phạm vị quản lý của công ty đường sắt hay của trung tâm thương mại. Chưa kể trước giờ chưa có ai nghĩ đến sẽ có người thuê khu vực đó nên càng chưa bao giờ để tâm loại chuyện này.
Nhưng nếu ngẫm lại cẩn thận thì khu vực trong lời nói của Phó Vịnh Hạm đích thực vẫn thuộc phạm vi của trung tâm thương mại. Về bản thân Phó Vịnh Hạm, cô đã sớm nghe ngóng được khu vực đó là thuộc trung tâm thương mại, nếu không chắc chắn, cô đã không tùy tiện đến đây trao đổi.
Cô gái lễ tân do dự trong chốc lát rồi nói: "Không biết nên xưng hô với cô như thế nào?"
Phó Vịnh Hạm mỉm cười: "Tôi họ Phó."
Cô gái lễ tân gật đầu nói: "Vậy mong cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-ngu-tru-trong-sinh/1035966/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.