Từ ngày Cố Nhạc bị thương, hắn càng bám Lạc Ân nhiều hơn. Tuy rằng Cố Mạc Phong đã cực kì đề cao cảnh giác nhưng tên này rất ranh ma, hắn luôn có thể bất ngờ đến tìm Lạc Ân, không vì vết thương thì cũng vì hỏi nàng những chuyện trên núi.
Cố Mạc Phong cũng không thể ngày đêm đứng trước cửa phòng đồ đệ mình để canh chừng được. Đôi khi hắn nghĩ, nếu như nàng là của hắn, chắc chắn hắn sẽ không cần phải ngày đêm lo lắng như thế này, chỉ cần đem nàng giấu ở sau lưng hắn là được rồi.
Nhưng chung quy, hắn vẫn chưa thể làm được. Thù nhà còn chưa trả, thực lực cũng chưa thật sự mạnh. Hắn lấy gì đảm bảo một đời cho nàng, để nàng đi theo hắn để gặp nguy hiểm sao?
Vậy nên Cố Mạc Phong chỉ có thể kiềm chế lại tình cảm của mình. Nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc hắn sẽ để yên để kẻ khác chạy nhảy trước mặt nàng!
Cố Mạc Phong vừa suy nghĩ, vừa bước từng bước đến phòng khách.
Đã đến giờ cơm tối rồi. Dù có ghét nhau như thế nào thì tất cả đều cùng ngồi một bàn ăn mà dùng bữa.
Lúc hắn đến, ba người kia đều đã tới trước, bây giờ họ đang vừa nói vừa cười, tưng bưng vui vẻ làm sao.
Nếu Lạc Ân biết được suy nghĩ bây giờ của Cố Mạc Phong, chắc nàng sẽ vì tức giận mà thổ huyết mất!
Từ khi Cố Nhạc bị thương, hắn trở nên rất phiền phức. Hắn tới tìm nàng vì vết thương thì thôi đi, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-ngao-kieu-lai-xuyen-thanh-tieu-kha-ai/2840432/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.