Cố Lê cô đơn trong chính căn nhà của mình, hắn mộng bức nhìn hai sư đồ kia tương tác với nhau.
Cố Mạc Phong liên tục gắp thức ăn cho Lạc Ân, đuôi mắt khóe miệng đều là dịu dàng không thể kiềm chế. Thậm chí, hắn còn may mắn thấy được tên trời đánh kia tự tay lau thức ăn vương trên khóe môi của Lạc Ân.
Không những Cố Mạc Phong, Lạc Ân cũng có gì đó rất khang khác.
Cố Lê nhìn chằm chằm vào mặt nàng, cuối cùng cũng biết được nàng khác ở đâu. Cả khuôn mặt nhỏ nhắn của thiếu nữ đỏ bừng cả lên, môi... môi hình như sưng hơn bình thường thì phải.
Nghĩ đến chuyện gì đó, Cố Lê không tin được nhìn sư đệ của hắn, khi nhìn vết thương trên môi của hắn, Cố Lê triệt để hóa ngốc.
Mọi chuyện... mọi chuyện có phải giống như hắn đang nghĩ không vậy?
Nếu... nếu là thật thì...
"Cố Mạc Phong!!! Ngươi còn là con người sao!!!"
Hai người kia dường như cũng đoán trước được phản ứng của Cố Lê, vậy nên cả hai đều khá thông thả, bình tĩnh nhìn hắn.
Cố Mạc Phong thấy sư huynh hắn phát hiện rồi, cũng không muốn giấu nữa. Dù sao, chuyện hai người ở bên nhau sớm hay muộn cũng được công khai mà thôi. Đối với hắn, công khai càng sớm càng tốt. Để đỡ cho mấy tên nam nhân khác dòm ngó Ân Ân của hắn.
"Sư huynh, ta và Ân Ân chính thức bày tỏ rồi. Từ nay, chúng ta sẽ là đạo lữ của nhau."
Lạc Ân ngồi bên cạnh cũng bình tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-ngao-kieu-lai-xuyen-thanh-tieu-kha-ai/2840417/chuong-47.html