Thứ năm,lúc Diệp Lam Nhi đến khám lại,bác sĩ Lưu cũng xem lại những ghi chép trước trong sổ của Diệp Lam Nhi,hỏi cô: "Cô được bác sĩ Lục phẫu thuật tại sao không tìm anh ấy mà khám lại,sao muốn đổi bác sĩ vậy?"
Diệp Lam Nhi không ngờ bác sĩ Lưu lại hỏi điều này, bỗng nhiên lúng túng không biết trả lời ra sao.
Bác sĩ Lưu thoáng nhìn cô một cái,khóe môi nở nụ cười, "Bác sĩ Lục rất giỏi, anh ấy còn là giáo sư nữa đó.Y đức thì miễn bàn, ngay cả những cô bé đến đây cũng khen anh ấy không ngớt nữa đó."
Diệp Lam Nhi cười cười, không nói thêm gì.
Lúc ra đến cổng bệnh viện, Diệp Lam Nhi nhận được điện thoại của mẹ.Mẹ cô nói chủ nhật sẽ đến thăm cô,đưa một chút đồ,rồi giúp cô vệ sinh nhà cửa.
Ba mẹ Diệp Lam Nhi sống ở thị trấn,phải mất 40 phút ngồi xe mới đến trung tâm. Sau khi Diệp Lam Nhi tốt nghiệp ở thành phố thì thuê nhà trọ.Lâu lâu thì mẹ cô sẽ đến thăm cô một lần.Chỉ là khoảng thời gian trước đây, bà ngoại ở thành phố S bị ốm nên mẹ Diệp phải đến chăm sóc bà ngoại,không có thời gian đến thăm con gái.
Tám giờ sáng chủ nhật, mẹ Diệp Lam Nhi là Cao Minh Phụng đã đến.Lúc chuông cửa vang lên,Diệp Lam Nhi vẫn còn ngủ nướng.Cô vội vàng tỉnh dậy,mở cửa giúp mẹ.
Cao Minh Phụng hùng hùng hổ hổ đi vào,trong tay bà là hai túi lớn gì đó.
"Mẹ,không phải con đã nói với mẹ rồi sao? Đừng có lần nào đến mẹ cũng mang nhiều đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-minh-tinh-va-anh-chang-bac-si/2899397/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.