Đến lượt Diệp Lam Nhi thì đã sắp năm giờ rồi,bệnh nhân cũng vãn đi nhiều. Tiểu Liễu và Tiểu Hàng cũng thu dọn đồ đạc xong xuôi,nói lời tạm biệt với Diệp Lam Nhi.Lúc cô đi vào,Lục Cẩn Ngôn đang để que đè lưỡi vào trong khay thuốc.Ánh mắt nhìn về phía quyển sổ khám bệnh cuối cùng.
"Giáo sư Lục!" Diệp Lam Nhi cười tươi như hoa, "Tôi đến tái khám!"
"Không phải em đổi bác sĩ Lưu rồi sao?" Lục Cẩn Ngôn nhàn nhạt hỏi ngược lại.
Diệp Lam Nhi ngẩn người một chút,ngay sau đó nói: "Bác sĩ Lưu cũng đề nghị tôi em đến gặp anh tái khám.Anh hiểu khá rõ về tình trạng của tôi mà!"
Lục Cẩn Ngôn nhìn thẳng vào mắt Diệp Lam Nhi,đôi tay để tùy ý,ánh mắt có chút dò xét, "Em có quyền chọn lựa bác sĩ.Nếu như không hài lòng về anh thì có thể khám ở chỗ bác sĩ Lưu.Chuyện này hoàn toàn không thành vấn đề."
". . . . . " Diệp Lam Nhi bị nghẹn lời rồi.Một lát sau, mới nhẹ giọng nói: "Không phải tôi không hài lòng về anh."
"Thế thì tốt." Nói là như thế nhưng trong giọng nói chẳng hề có chút thiện ý nào cả.Lục Cẩn Ngôn mở quyển sổ khám bệnh của Diệp Lam Nhi,hỏi cô mấy câu theo đúng quy trình, sau đó giúp cô làm kiểm tra.
Diệp Lam Nhi ngồi đằng sau bức rèm,cởi áo thì Lục Cẩn Ngôn cẩn thận đeo găng tay.Trong lúc bất ngờ,cả hai người đồng thời nghe được một tiếng "đinh" vang lên.Diệp Lam Nhi cúi đầu nhìn,hóa ra chiếc khuy áo trên áo khoác của cô bị rơi ra rồi, ngay bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-minh-tinh-va-anh-chang-bac-si/2899391/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.