“À,cám ơn.” Lục Cẩn Ngôn nói một tiếng cảm ơn với Diệp Lam Nhi.
“Đừng khách sáo,chẳng qua là giúp đỡ người bận rộn một chút thôi mà.”
Lục Cẩn Ngôn nhìn sang em gái của mình, đưa tay lên thử nhiệt độ trên trán của cô, nhẹ nhàng nói: “Bây giờ thấy trong người thế nào?”
“Tạm được, không còn khó chịu như tối qua nữa.”
“Vậy chúng ta về nhà.” Lục Cẩn Ngôn vừa nói vừa liếc nhìn Diệp Lam Nhi, “Cùng đi đi,anh đưa em về.”
Sau khi lên xe,Diệp Lam Nhi cùng Lục Vy An ngồi ở ghế sau,dọc đường đi, tinh thần Lục Vy An đã khôi phục được lại bảy tám phần,không ngừng nói chuyện phiếm với Diệp Lam Nhi,còn trêu chọc mời Diệp Lam Nhi về nhà chơi một lúc.
Thịnh tình không thể chối từ,Diệp Lam Nhi không biết nên từ chối thế nào.
Lục Cẩn Ngôn ngồi ở ghế lái đột nhiên mở miệng, nhàn nhạt nói với em gái: “Em vừa mới giảm sốt,bớt nô đùa đi,cô ấy không muốn thì đừng có miễn cưỡng.”
Dứt lời,Lục Cẩn Ngôn nhìn vào gương chiếu hậu,liếc mắt nhìn Diệp Lam Nhi.
Bị ánh mắt khô khốc lạnh lùng quét tới,Diệp Lam Nhi né tránh,vừa vặn nhìn sang ghế bên cạnh ghế lái, lại lần nữa nhớ tới một màn phát sinh đêm đó, tay trái đặt trên đùi không được tự nhiên liền đổi vị trí.
Trước tiên Lục Cẩn Ngôn lái xe đưa Diệp Lam Nhi về, đến nơi,anh xuống xe, đi vòng qua bên kia,mở cửa xe giúp Diệp Lam Nhi,điều này làm cho Diệp Lam Nhi có chút ngoài ý muốn, lúc đi ra cô nói tiếng cám ơn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-minh-tinh-va-anh-chang-bac-si/2899356/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.