Thanh Hà ngồi trong xe, cảm nhận ánh nhìn kỳ lạ của tài xế thì đánh tầm mắt lên kính khiến cậu ta lập tức quay mặt thẳng lại về phía trước. Cô không thể trách cứ gì cậu ta, bởi vì bộ dạng bên ngoài của cô vô cùng kỳ lạ. Ngoại trừ chiếc váy trên người để nhận diện ra giới tính nữ thì khuôn mặt cô đã được bịt kín một cách chắc chắn rằng sẽ không ai có thể biết được cô là ai.
“Cái tên này uống cho lắm vào.” Thanh Hà nghiến răng, thật là chẳng chịu để cho cô nghỉ ngơi một giây phút nào.
“Phu nhân có nóng không ạ? Có cần tôi lên nhiệt độ tí không?” Người tài xế riêng của Đình Nguyên thấp thỏm nhìn Thanh Hà, tự hỏi không biết liệu phu nhân có bị đống vải đó làm cho ngộp thở hay không.
“... Lên giùm tôi. Cảm ơn anh.”
Thanh Hà càng lúc càng muốn rủa chết Đình Nguyên. May mắn xe cũng đã tới nhà hàng mới khai trương của Gia Uy. Bên trong đầy ắp người ra ra vào vào, mùi đồ nướng thơm nức mũi cứ bay ra ngoài như một sự mời gọi hấp dẫn. Cô nuốt nước bọt, kiềm chế cơn thèm mà tập trung vào vấn đề chính: hốt ông chủ về nhà.
“Alo Gia Huy. Tôi tới rồi. Ông chủ, à không, chồng tôi đâu?”
Gia Uy vừa nghe điện thoại vừa đi ra ngoài cửa, dáo dác xung quanh cũng không thấy bóng hình quen thuộc nào, chỉ có một ai đó xa xa bịt kín mặt như xác ướp mà không ngừng vẫy tay với anh ta.
“Phu nhân?” Gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-minh-tinh-ngay-nao-cung-muon-huy-hon-voi-ong-chu/2730521/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.