Ông Đức Trí ngồi vào bàn ăn, lập tức bị món tôm kho tàu của Thanh Hà chiếm thiện cảm. Tuy nhiên, ông vẫn chưa chịu bỏ cuộc dễ dàng. Thật tâm ông chẳng cần con trai lấy hôn nhân ra để thương mại, nhưng cái quan trọng chính là ông cần xác định địa vị trong ngôi nhà này.
Đình Nguyên chẳng muốn thêm chuyện lôi thôi, vì thế bất ngờ bảo: “Thanh Hà đang có thai. Cha đừng làm em ấy thêm xúc động.”
Tiếng bát đũa dừng lại. Trong căn phòng chỉ còn nghe được tiếng quạt kêu lên tành tạch. Giây sau, ông Đức Trí lẫn bà Thảo Chi đều mừng rỡ vô cùng, thậm chí còn kêu nhà bếp làm các món thanh đạm và súp bồi bổ để Thanh Hà mang về nhà. Riêng cô vẫn còn đang ngơ ngác nhìn xuống bụng mình. Cô có thai hồi nào thế?
Bà Thảo Chi liên tục gắp thức ăn vào bát của Thanh Hà: “Con ốm quá. Đình Nguyên chẳng chăm con lên chút ký nào cả.”
Thanh Hà chớp chớp mắt. Từ lúc sống chung với Đình Nguyên, cô lên gần năm kí lô. Da thịt cũng nảy nở ra không ít. Thế là chưa chăm kỹ sao?
Đình Nguyên gật đầu, tỏ vẻ thừa nhận: “Mẹ nói đúng. Con vẫn thấy em ấy khó lên ký. Chắc do đã quen nếp sống lúc trước nên khó mà bồi bổ được.”
Thanh Hà quay sang nhìn Đình Nguyên. Thấy anh lo lắng rồi lấy miếng cá không dính xương cho cô thì cô càng hoang mang hơn. Cô nhớ rõ bản thân chẳng chê bai món nào, thậm chí phải nói là người ăn tạp và cơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-minh-tinh-ngay-nao-cung-muon-huy-hon-voi-ong-chu/2729684/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.