Chương trước
Chương sau
Qua ngày hôm sau lúc cậu tỉnh dạy nhớ lại ngày hôm qua cậu chỉ biết cười khổ lắc đầu, chịu thoi không tình yêu nữa thì lo cho Tì Tan
Nghỉ tới Tì Tan mới nhớ cmn hôm qua cậu đánh Tì Tan cậu chạy thẳng xuống lầu đúng lúc những người trong bàn ngồi ăn còn có Chu Hoài An nhưng cậu không quan tâm, cậu đi lại đưa tay nâng mặt Tì Tan lên nhìn những vết thương mà cậu làm ra trong lòng đau nhức
Từ nhỏ đến giờ cậu bị gì Tì Tan điều đỡ thay nhưng hôm qua vì chuyện đó mà lại đánh cô như vậy cảm thấy thật tội lỗi
Cô gạt tay Thuận Tii xuống nhìn cậu đã bình thường lại mà trong tâm cô còn đau hơn hôm qua, cô không sợ trời không sợ đất chỉ sợ những bạn mình bị tổn thương của ngoài xã hội nên cô phải mạnh mẽ để bao vệ và gánh hết nhưng cô vẫn cảm thấy làm chưa được
-vào bàn ăn sáng đi " cô nhìn cậu nói, nếu những người khác để ý thì sẽ thấy giọng của Tì Tan hơi trầm tới khác lạ
Chu Hoài An thấy Thuận Tii ngồi xuống giở giọng khinh thường nói
- đã chia tay còn không dọn đi đúng là mặt dày
Những người trong bàn ăn điều ngó lên nhìn Chu Hoài An có ánh mắt cảnh cáo của Tề Phú, Ngọc Như, có ánh mắt lạnh lùng của Tề Nam, Mã Tuấn Kỷ, Phi Yến, có ánh mắt đùa cợt của Thái Bảo, Tề Bạch, Tề Phong, có ánh mắt trầm ngâm của Thuận Tii, Tề Laii, có ánh mắt muốn giết người của Tì Tan
Ăn xong tất cả điều lên thư phòng chỉ trừ Chu Hoài An, Mã Tuấn Kỷ
- Tháng sau Kim Gia tổ chức tiệc đính hôn của Kim Tuyết Nhi và Hoàng Đại Lâm
- vậy Dạ Si với tên đó ly hôn rồi à? " Tề Nam vừa dứt lời Ngọc Như lên tiếng hỏi
- ly hôn lâu rồi " Tề Phong vừa đáp vừa lắc đầu thầm nghĩ đúng là hồng nhan bạc phận Dạ Sii đẹp đến thế mà lại bị Hoàng Đại Lâm chơi cho dố như vậy
Thái Bảo nghĩ gì đó rồi mới nói - hình như ngày đó là ngày cuối mình còn là lính của bên đó
- ngày đó củng là anni của tôi với Tuấn Kỷ nha nha " Phi Yến giở giọng đùa giỡn
- tụi mày biết sao tao ít ăn cơm không? " Tì Tan cười nhìn những người trong phòng hỏi
- chẳng phải Tỷ ké ăn à? " Tề Phú đáp nhưng mắt thì nhìn bàn tay mình đang bị Ngọc Như chơi chơi đùa
- tại vì ăn thức ăn của chó no rồi " cô nói xong bỏ đi ra ngoài
( ý nói là Cẩu Fa, chó FA,)
Những người trong phòng cười ra tiếng cảm thấy thật tội nghiệp cho Tì Tan bị cho ăn thức của chó ngoài hah
Tề Laii nhìn Thuận Tii đang cười mà trong chết lặng, chia tay anh mà cậu không đau sao? Chia tay mới mới 1 ngày mà cậu lại như bình thường?
nói cậu không đau? Tề Laii sai lầm, Thuận Tii đau tận lòng nhưng cậu cố gắng bỏ hết bỏ tất cả làm lại từ đầu
Tì Tan không cho phép buồn vì tình cảm, thứ tình cảm đó rất nặng cố vứt ra được thì vứt đừng lúng sâu nên cậu hiểu được cậu vứt ra không buồn không hận
những người trong phòng đứng dạy định đi ra thì Tì Tan lại đi vào
- sao lại vào nữa " Tề Phú buồn bực vào làm gì, đi ra để anh còn chơi với vợ anh nữa con Tan khùng này
- bàn chưa xong Chú ơi " Tì Tan giỡn giỡn nói ngồi xuống lại, tất cả ngồi xuống lại theo
- vậy khi nảy đi ra làm gì " Tề Nam trêu chọc hỏi
- làm màu " Tì Tan đáp liền
- hahahahaa
- ngày mốt Dương Gia đãi tiệc mừng thọ cho ông cụ mời tất cả chúng ta " Tì Tan nghiêm túc nói
- mời thì đi " Tề Laii bây giờ mới có mở lời
-tôi không muốn đi " Tì Tan có cảm giác tiệc này có gì đó không được hay lắm những người trong Tề Gia sẽ có một người bị thương cô không muốn xíu nào, nhưng mà làm sao Dương Phong Hàn anh giai mình mà đau lòng thế -.-
Tề Nam biết Tì Tan lo đều gì nên lên tiếng quan tâm - không sao đâu Tan Tỷ, Dương Gia mở tiệc không ai dám giở trò gì đâu
- vậy được chúng ta đi hết những người không có phận sự thì ở nhà " Tì Tan nhìn Tề Laii nói ý bảo Anh bỏ thằng nhóc đó ở nhà thằng đó không phải người Tề Gia
Tề Laii biết Tì Tan nói mình chỉ gật đầu không nói gì
Tì Tan đi qua phòng Dạ Sii thấy nàng đang ngồi Tì Tan đi lại từ đằng sau ôm nàng
- Dạ Sii, Hoàng Đại Lâm đính hôn? em đi không?
Dạ Sii nghe Tì Tan nói vậy chỉ đưa tay kéo cô đối mặt mình - em không đi đâu chỉ một đứa mù thì đi làm gì
Tì Tan hắng giọng tức giận
- mù? em không mù sao này không được nói như vậy đợi Tỷ
- nhưng em sợ lắm Tan Tỷ, sợ hắn bắt Tề Bạch, sợ hắn làm hại Tề Gia " Dạ Sii vừa nói vừa rơi nước mắt, nàng rất sợ hắn làm gì với Tề Bạch làm gì với Tan Tỷ
Tì Tan cười ra tiếng vỗ mặt nàng - Sợ chúng? chẳng lẻ em không tin Tỷ? chúng nó là cái thá gì, chúng nó chỉ cóc con Cóc Con thoi em hiểu không, Tì Tan Tỷ đây mới là Cáo Già, muốn bắt Tề Bạch? haha chừng nào con Tan này chết đi rồi hãy bàn tiếp, Tề Gia như thế nào mà hại là hại
Nghe được những lời này của Tì Tan, nàng đã yên tâm
một khi Tan Tỷ đã nói là làm được, có gì mà Tan Tỷ sợ? chẳng có gì cả
nàng thắc mắc quài tại sao Tan Tỷ mới có 19tuổi lại cao ngạo đến thế? lại còn không sợ trời không sợ đất? 4 năm sống chung dù có mệt đến đâu thì vẫn chưa thấy Tan Tỷ than thở dù một câu, chuyện của ai Tan Tỷ củng gánh, nên gọi là một đứa trẻ hay là gọi một bà Lão
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.