Tề Phú bị thương liền như người mất hồn anh không ngờ được người giỏi như anh còn không tránh được viên đạn đó anh trầm mặt không còn nói nhiều như trước anh cảm thấy mình thật yếu đuối
Tì Tan làm sau mà không biết cảm nhận của Tề Phú
một người được mọi người ngưỡng mộ và luôn cho mình giỏi như bây giờ lại trúng đạn còn không thể cử động mạnh được, phải ăn cháo
đến khuya vỗ Dạ Sii ngủ tiếp cô đi xuống nhà thấy Tề Phú ánh mắt buồn bã
Tề Phú cảm giác được có ai nhìn liền ngó lên thấy Tì Tan đang nở nụ cười dịu dàng nhìn anh
Cô bước lại ngồi đối diện anh đốt điếu thuốc hút một hơi rồi nhìn anh cười nói
- Phú chắc suy sụp lắm ha
Tề Phú không trả lời chỉ nhìn thẳng cô
- đi đâu cho thoải mái đầu óc đii
Tề Phú lắc đầu anh không chẳng muốn đi đâu cả
- tôi biết chú rất buồn với một người luôn cho mình là giỏi tránh đạn đánh hay bắn giỏi từ đó giờ chưa từng bị ai bắn đùng cái lại bị suy sụp là đúng rồi
Tề Phú mở to mắt nhìn cô
cô cười nhàn nhạt lắc đầu nói tiếp
- đời mà Phú chú nghỉ cả cuộc đời chú ở trong thế giới này mà không trúng đạn à? sao này còn dài dài chú mà còn tự cao tự đại thì tôi khuyên chú tự sát trước đii....... trúng đạn thôi mà đúng không chẳng có gì to tát... đừng ngồi đó mà suy nghĩ tự tạo áp lực cho mình
Tề Phú giật mình nhìn cô đang nhàn nhã hút thuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-manh-thuong-tan-xuong/647796/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.