Editor: KInh thuế
“Ngốc nghếch.” Người bên cạnh lại dẫm mạnh xuống chân cậu ta. Cậu ta chỉ có thể đứng im khóc không ra nước mắt, sau đó lén giận nhìn người bên cạnh, ánh mắt như vậy, thật giống đứa trẻ năm tuổi uất ức bị khi dễ.
Khiến cho người bên cạnh không khỏi nổi da gà.
Vẫn nên cách xa hắn thì hơn.
Bọn họ đi tới đại sảnh, nơi đó hiển nhiên đã có người chờ sắp xếp chỗ ngồi, đại sảnh người đến không ngừng, không chỉ nhà Kính Nguyệt còn có người gia tộc khác, dù sao đều là những gia tộc có tầm ảnh hưởng đều có đại diện đến, người nhà Kính Nguyệt mặt mũi đúng là đủ lớn.
Dư Châu liếc nhìn xung quanh, mặc dù một số người cố tình ăn vận bình thường nhưng cô có thể cảm giác được khí chất của họ khác hẳn, trong này đúng là ngọa hổ tàng long, rất khó qua mặt hết để lén cứu người.
Dư Dịch lại làm mặt lạnh, những người khác cũng vậy, càng ngồi đây lại càng cảm thấy không thoải mái, bởi vì bọn họ bắt người của bọn cậu, bị bắt ép tới khó mà dễ chịu được.
Kính Nguyệt Sâm đứng trước gương, tay duỗi thẳng, nữ hầu bên cạnh vuốt lại nếp áo cho cậu, đây là một bộ lễ phục phương Tây cổ điển, bên ngực trái là đá xếp hình đặc trưng cho gia tộc Kính Nguyệt, qua gương hiện rõ tám viên đá màu lam được, vạt áo đính hoa chìm, từng lỗ kim đều là thêu tay thủ công, thiếu niên trong gương tuấn mỹ đến cực điểm, nhất là khuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-luu-manh-song-lai-ngoai-y-muon/2109286/quyen-3-chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.