Editor: KInh thuế
Cô đi lướt qua anh ta, không rõ vô tình hay cố ý mà cái chân nhỏ nhắn lại mạnh mẽ đạp lên một chân của Tả Tư Viêm.
Trên trán Tả Tư Viêm nhanh chóng toát mồ hôi, hai mắt long lanh dưng dưng. Mặt cười méo xệch, cả người run run vặn vẹo khó tả.
“Mỹ nữ à, bạn không có cảm giác vừa dẫm phải chân tôi à?” Cậu cắn răng nói, đây là loại con gái gì chứ, sức lực lớn như vậy, chắc chắn chân cậu lại bị giẫm cho sưng rồi.
Lúc này Dư Châu mới hơi nhấc chân lên, mắt cong cong ánh lên niềm vui. Ánh mặt trời nhẹ nhàng chiếu qua khuôn mặt cô, có chút mơ màng, một nửa là sáng, một nửa là tối, tựa như thiên sứ và ác ma kết hợp lại làm một.
Tả Tư Viêm vẫn chăm chú nhìn cô, cuối cùng cũng cảm thấy sự quen thuộc đó từ đâu, ngay cả nỗi đau đớn từ bàn chân truyền đến cũng không khác mấy mùi vị đau đớn khi xưa.
“Dư…” Môi cậu run lên, ánh mắt trợn to, dường như muốn dùng hết sức nhìn thấu bên trong cô xem có phải con nhóc đó không.
“Đã lâu không gặp, Tả Tư Viêm.” Dư Châu nhìn lại bàn chân của anh ta, lần trước chân trái, bây giờ là bên phải, cân bằng rồi nhé.
“Đồ quỷ sứ, phải gọi là anh Tư Viêm.” Tả Tư Viêm nghiến răng nhìn bàn chân của mình, tốt lắm, con nhóc này còn dám mang thù đấy, chuyện lâu như vậy vẫn còn nhớ.
Cậu vươn tay, lùi lại cách cô một bước lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-luu-manh-song-lai-ngoai-y-muon/2109263/quyen-3-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.