Editor:KInh thuế
Lần này muốn làm cho Kính Nguyệt Sâm nguôi giận, không biết Dư Châu phải chịu mấy quả cầu lam đập vào đây, cho dù không bị đập chết cũng bị đập thành ngu.
Kính Nguyệt Sâm đứng dậy, nhẹ nhàng chạm lên mặt Thẩm Vũ Âm, trên mặt còn hằn rõ năm đầu ngón tay có thể thấy được khí lực Dư Châu lúc tát mạnh thế nào, một chút mặt mũi cũng không thèm lưu lại.
Có điều, không ai nhìn thấy, nơi góc khuất khi cậu ta cúi đầu, khóe môi lại nở nụ cười vui vẻ.
Dư Châu bị ba người bao vây, nhìn bọn họ đều đang tức giận như pháo sắp nổ, mặt cũng đều đen như than. Nước miếng của ba người còn thỉnh thoảng phun lên mặt cô, trên người, khiến cho cô có chút chán ghét.
“Châu Châu, lần này em quá không hiểu chuyện rồi, em quả thực khiến anh thất vọng.” Hai tay Dư Dịch nắm chặt, cậu mất mặt lo lắng, ngay cả xin lỗi cũng không có, lần này muốn bảo vệ cô, cậu thật sự sợ sẽ không bảo vệ được cho cô.
“Châu Châu, em đang nghĩ cái gì vậy, anh đã nói qua, đừng đến gần Thẩm Vũ Âm nữa, em lại không nghe, đã vậy còn đánh cô ta trước mặt nhiều người như vậy, em suy nghĩ bằng đầu hay đội chân lên đầu nghĩ thay rồi hả?” Dư Dịch tức giận vỗ lồng ngực mình, lúc này, thần kinh cậu đã loạn lên rồi, ngay cả chính mình nói gì cậu cũng không kịp nghĩ nữa, ngón tay chỉ vào Dư Châu, nếu không phải cậu còn chút tự chủ, chỉ sợ, cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-luu-manh-song-lai-ngoai-y-muon/2109234/quyen-2-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.