Editor: KInh Thuế
Nhưng, cô lại chỉ có thể để bao cố gắng trong quá khứ trở thành một giọt nước, sau đó biến mất, rồi lại bắt đầu từ đầu.
“Châu Châu, em có sao không?” Dư Dịch lắp bắp nhìn động tác thô lỗ của cô, quả thực không dám tin tưởng, cô dám ăn như thế, going như quỷ chết đói đầu thai vậy, không phải con bé muốn giảm béo sao, giảm như vậy sợ là càng giảm càng mập.
Môi cậu mấp máy, trong bát vẫn còn nửa chiếc đùi gà kia, tha thứ cho cậu, cậu thật sự không thể nuốt trôi, nhìn Dư Châu béo đến không thể tin kia còn ăn như vậy, cậu thật sự rất sợ, nếu con bé còn béo thêm được tiếp, có lẽ, cửa nhà bọn họ cũng chuẩn bị phải đổi rồi.
“Châu Châu, em cũng không thể như vậy, nhẹ nhàng chút đi. Đùi gà,…sẽ rất đau.” Ngập ngừng hồi lâu, cậu mới nói được hết câu, Dư Châu vừa đưa bát canh lên uống, một chút canh trong miệng liền ói ra.
Cậu có chút xấu hổ uyển chuyển lựa lời, thân là anh cả trong nhà, cậu nhất định phải bảo trì phong độ mới được.
Dư Châu cắn một miếng lớn, bình thản ngước mắt lên nhìn anh trai: “Không sao, dù gì trước khi giết mẹ đã siêu độ cho nó rồi.”
Hứa Nhu dùng sức gật đầu một cái, bà đương nhiên đã làm vậy. Bởi vì, bà rất thiện lương đó.
Dư Dịch cảm giác mình đang sụp đổ rồi.
Người nhà cậu là kiểu người gì vậy.
Mà nửa cái đùi gà còn lại trong bát dường như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-luu-manh-song-lai-ngoai-y-muon/2109231/quyen-2-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.