Editor: Kinh thuế 
Ngoài cửa, Đan Gia Dật nghe âm thanh khác lạ từ trong phòng, bèn xoay người nói: “Dịch, Tiểu Trư đang làm cái gì vậy, không phải con bé lại đi kiểm tra độ cứng sàn nhà của nhà cậu chứ?” 
Khóe mắt Dư Dịch co quắt lại, liếc mắt qua, nghe được giọng cười đắc ý của mẹ mình, nói: “Không phải, là do mẹ tôi tới, mẹ tôi không biết từ chỗ nào tìm được phương thuốc, nói có thể giúp thân thể cường tráng khỏe mạnh, cho nên, mỗi ngày đều cho thêm thứ đó vào cho chúng tôi uống.” Bây giờ là Châu Châu, một lát nữa là đến cậu, cho nên, tốt nhất là cậu nên nhanh chóng chạy lấy người, nếu không, để mẹ tìm được rồi, không thể không uống. 
Cái thứ bỏ thêm đó, uống vào, thật sự có thể nôn mửa mà chết. 
“Tiểu Trư, đã đủ cường tráng rồi, không cần phải bồi bổ thêm nữa, nếu còn thêm nữa, không chừng cả cửa lớn nhà cậu cũng sẽ hỏng.” Tả Tư Viêm vui vẻ nói, một nhà Dư Dịch, có khi, thật khiến người ta không nhịn được vui vẻ. 
“Tôi cũng đủ cường tráng rồi.” Dư Dịch chán nản nói, có điều, nhìn Hứa Nhu đang vui vẻ đi vào bếp, trong tay còn bưng một cái bát, cậu vội vàng kéo Đan Gia Dật đi ra khỏi cửa nhà. 
Nếu như, cậu không đoán sai, cái kia nhất định là của cậu. 
Bây giờ không chạy, còn chờ bị tra tấn sao? 
Cửa lớn bị đóng lại sầm một tiếng, Hứa Nhu hiếu kì thò đầu ra nhìn, không thấy một bóng người nào, bà ngạc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-luu-manh-song-lai-ngoai-y-muon/2109214/quyen-2-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.