QUYỂN 2: NỮ LƯU MANH  
Editor: KInh Thuế 
“Em không nhận ra đâu, vì vậy cũng không cần nhớ tôi là ai đâu nhỉ?” Âm thanh người con trai rất nhạt, giống như cơn gió, từ lúc mới thổi đến cho đến khi bay đi đều lướt qua rất nhanh, cậu ngẩng đầu, một giọt nước theo vầng trán nhẹ nhàng rơi xuống, lại bị cơn gió nhanh chóng hong khô, cậu là ai, kỳ thật, ngay cả chính cậu cũng không biết. 
“Tôi tên là Dư Châu.” Dư Châu cảm thấy có chút tiếc nuối, cảm nhận được sự lạnh lùng bất chợt hiện ra, còn có chút ảm đạm không giấu nổi từ trong sâu thẳm. 
Lúc này, người con trai nở nụ cười: “Anh biết em, em tên là Dư Châu, mọi người lại gọi em là công chúa Cá Kình, những người trong hội kia lại gọi em là Tiểu Trư, em…” Anh ta ngừng một chút, trong giọng nói đều chứa âm cười vui vẻ, cực kì ấm áp, “Em, rất đáng yêu.” 
Không biết là thật tình hay giả dối, lời nói của người con trai này lại có thể khiến cho tâm Dư Châu ấm áp rất nhiều. Rất đáng yêu nha, có rất ít người nói với cô như vậy, cho dù là nói dối đi chăng nữa, cô cũng muốn cảm ơn bọn họ. 
Người con trai đột nhiên dừng bước, cô vừa định hỏi, nhưng ngay lập tức cảm nhận được hai luồng ánh mắt nhìn chằm chằm vào mình, ngẩng đầu lên nhìn, thì ra bọn cô đã đi đến trước vạch đích, còn Kính Nguyệt Sâm vẫn đứng ở chỗ cũ như trước, đứng yên chờ bọn cô. 
Không ngờ, khi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-luu-manh-song-lai-ngoai-y-muon/2109205/quyen-2-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.